CHIÊU DIÊU - Trang 102

Thấy khóe môi Chỉ Yên vừa động, ta lập tức chặn trước, "Ta biết, ngươi
chấp nhận điều đó, nhưng ta thì không." Vì cứu tên Liễu Thương Lĩnh kia
mà ta phải rời khỏi núi Trần Tắc, làm giảm đi cơ hội giết Mặc Thanh của
ta, đừng mơ ta sẽ làm.

"Cho nên, bây giờ chỉ còn lại một biện pháp, đó là trước tiên ngươi

phải lợi dụng thân phận là đồ đệ của Môn chủ, đi lấy một ít Linh Đan mang
tới cho Liễu Thương Lĩnh ăn, giúp hắn giữ lại tính mạng. Sau đó tìm cách
mua chuộc hoặc uy hiếp mấy tên ma tu giữ cửa, nói rằng ngươi muốn một
mình hấp thụ sinh khí của hắn, để cho bọn chúng không động tới hắn nữa.
Đợi đến khi pháp lực của Liễu Thương Lĩnh hồi phục thì ngươi tạo cơ hội
cho hắn tự mình chạy thoát, thế là ổn rồi."

Nghe ta nói xong, hai mắt Chỉ Yên lập tức sáng lên: "Lộ..." Nhưng

mới gọi được một tiếng nàng vội dừng khựng lại, chắc là đột nhiên nhớ ra
chuyện ta đã dặn dò phải nói chuyện cẩn thận một chút, cho nên chỉ dùng
sức gật đầu thật mạnh một cái: "Ngươi đúng là người tốt!"

Ta khoát khoát tay, để nàng mau chóng đi thực hiện kế hoạch.

Tới chạng vạng, rốt cuộc Chỉ Yên cũng tất bật quay trở lại. Nàng vui

mừng hớn hở nói cho ta biết mọi chuyện đã hoàn thành xong, cái thân phận
là đồ đệ của Môn chủ này thực sự là quá hữu dụng.

Thì đúng là thế mà, có bao nhiêu chuyện ở Hí Nguyệt Phong này mà

thân phận đồ đệ của Môn chủ không giải quyết được? Ta nói với Chỉ Yên:
"Coi như ngày hôm nay ta cho ngươi nghỉ, đặc biệt cho phép ngươi vì cứu
người mà lãng phí thời gian. Bắt đầu từ ngày mai phải chăm chỉ đốt tiền
vàng cho ta, không những thế còn phải nghĩ cách tìm thêm người đốt cho
nữa."

Chỉ Yên kinh ngạc: "Còn phải đốt nữa hả? Ngày hôm qua ta đốt nhiều

thế mà vẫn không đủ sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.