CHIÊU DIÊU - Trang 201

Giọng của ta dần dần nhỏ đi, màn đêm xung quanh cũng chậm rãi tản

bớt, bóng dáng của Cố Hàm Quang từ từ biến mất, chắc là đến lúc viên đan
đi vào giấc mộng hết hiệu lực. Nhưng dù sao thì những gì cần nói cũng đã
nói hết với Cố Hàm Quang rồi; lần này phải trông cậy hết vào Nam sơn chủ
của ta thôi.

Ta lại bay trở về, bận rộn cả một đêm tới tận lúc trời sáng. Một khắc

sau khi mặt trời vừa ló lên, thân thể của Chỉ Yên xụi lơ cả đêm lập tức hồi
hồn. Nàng nhíu mày một cái, ở trên giường nhắm mắt lại day day đầu: "Sao
đầu lại đau như thế này nhỉ?"

Ta khoanh tay bay ở một bên: "Những chỗ khác không thấy đau là

may lắm rồi đấy."

Nghe được giọng nói của ta, Chỉ Yên mới hoàn toàn tỉnh táo, nàng

ngồi bật dậy, nhìn trái ngó phải một hồi: "Đây là đâu?"

"Đừng có cuống lên thế." Ta liếc mắt ra cửa một cái, Chỉ Yên hiểu ý,

cũng đưa mắt nhìn ra bên ngoài. Có hai bóng người đang đứng đó, trông
coi thật cẩn thận. Có khi còn đang nghe lén động tĩnh bên trong phòng ấy
chứ.

Chỉ Yên hoảng sợ nhìn ta, không cần nàng mở miệng ta cũng hiểu

được nghi vấn của nàng: "Ngươi dùng thân thể của ta rồi làm gì vậy?"

Ta hắng giọng một cái, kể lại ngắn gọn sự việc ngày hôm qua cho

nàng nghe. Sau đó, nàng trợn mắt khiếp sợ nhìn ta trừng trừng, trong khi
còn chưa kịp thay đổi vẻ mặt thì cửa phòng đã bị đẩy ra. Một nam tử cao
lớn bước vào, là tên Tiểu Đoản Mao Khương Vũ.

"A, đã tỉnh rồi." Khương Vũ trực tiếp ngồi xuống cái ghế đặt bên cạnh

giường, đôi chân dài duỗi một cái, gác lên trên giường Chỉ Yên, "Tửu
lượng của nàng kém như vậy mà còn kêu người ta đi uống rượu à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.