CHIÊU DIÊU - Trang 225

Trong lòng ta đang suy nghĩ, ánh mắt chuyển một cái, đột nhiên nhìn

thấy Lục Hợp Thiên Nhất Kiếm mà Mặc Thanh để ở trong phòng đang phát
ra ánh sáng lấp lánh. Ta vừa nhìn thấy nó thì tất cả những chuyện khác lập
tức gác sang một bên hết.

Chuyện cần thiết phải làm lúc này chính là câu dẫn Mặc Thanh và

biểu lộ lòng trung thành với hắn.

"Sư phụ." Ta gọi hắn một tiếng. Mặc Thanh ngẩng đầu lên nhìn ta một

cái, Ám La vệ vừa nhận mệnh lệnh của hắn lập tức cúi đầu, thức thời rời đi
trong nháy mắt. Mặc Thanh liếc mắt qua chỗ ta, vẻ mặt chẳng hề dao động,
so với lúc trước hình như còn có chút lạnh nhạt hơn.

Hắn cúi đầu xuống viết chữ, không để ý tới ta.

Ta bước từng bước nhỏ tiến đến, cau mày đau lòng nói, "Suốt ngày

bận rộn như vậy cũng không nghỉ ngơi một chút ư? Ngày hôm qua thì tới
cứu ta, ngày hôm trước thì ra bên ngoài lấy kiếm, ít nhất cũng phải hai ba
ngày ngài chưa được chợp mắt rồi..."

Tiếng nói của Mặc Thanh nhàn nhạt: "Không sao, cũng không có ai về

báo mộng làm phiền."

Ồ... hắn nói như vậy là có ý gì đây? Hơn nữa nghe lại giống như đang

cáu kỉnh thì phải!

Hắn thấy ta xâm nhập vào giấc mộng của người khác nên mất hứng

sao? Nhưng ta bước vào giấc mộng của người ta bằng hình dạng thực sự
của mình, chẳng lẽ hắn lại muốn nhìn thấy Lộ Chiêu Diêu ở trong giấc mơ?

À, nói không chừng có thể là đúng như thế đấy. Dù sao ngay từ đầu lý

do để ta dán chặt lấy Mặc Thanh chính là - Lộ Chiêu Diêu thỉnh thoảng sẽ
vào trong giấc mộng của ta, ta sẽ giúp hắn tìm được hồn phách của nàng.
Ấy vậy mà bây giờ, người khác có thể nhìn thấy Lộ Chiêu Diêu, còn hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.