CHIÊU DIÊU - Trang 227

Đôi mắt Mặc Thanh lành lạnh nhìn ta chăm chú, chỉ thiếu mỗi việc

viết hẳn lên mặt một câu "Ta xem nàng còn nói dối thêm những gì" nữa mà
thôi.

Ta vội vàng ho khan hai tiếng, hắng giọng nói: "Sư phụ, thật ra hôm

nay ta tới đây là có chuyện quan trọng muốn nói với ngài!"

"Nói đi."

Ta nghiêm mặt nói: "Sư phụ, hôm nay lúc ngài đuổi theo ta, dáng vẻ

cực kỳ uy vũ, vô cùng đẹp trai, một thân khí thế làm thượng chấn cửu thiên,
hạ lay cửu tuyền (*)! Sư phụ, ngài không biết đâu, thời khắc ngài xuất hiện,
ta có cảm giác như mình đang được thấy một vị anh hùng trong truyền
thuyết vậy; trái tim ta nhảy lên, cảm động đến run rẩy! Toàn thân sôi trào
chỉ muốn ngã vào trong lồng ngực ngài. Muốn ôm lấy ngài, còn được ngài
ôm lại!"

(*) thượng chấn cửu thiên, hạ lay cửu tuyền: nôm na là trên chấn động

chín tầng mây, dưới lay động nơi chín suối.

"Khụ khụ khụ...." Mặc Thanh ra sức ho khan.

Thời điểm gò má của hắn có hơi phiếm hồng, ta thấy lửa giận cũng đã

nguội đi phần nào, vì vậy khó khăn lắm mới dừng lại đề tài: "Sư phụ, ngài
lợi hại như vậy, ta biết rõ, trên đời này không có cái gì có thể lay chuyển
được địa vị của ngài... Chỉ có mỗi Lộ Diêu âm hồn bất tán kia, hẳn luôn là
cái đinh trong mắt của ngài rồi."

Mặc Thanh hơi ngẩn ra: "Cái đinh trong mắt?"

Ta gật nhẹ đầu, tiếp tục nói: "Đúng thế mà. ....Ta đốt cho Lộ Chiêu

Diêu nhiều tiền vàng như vậy để làm gì? Là để ta thiết lập quan hệ tốt với
nàng, sau đó khai thác được một chút tin tình báo từ miệng nàng, biết được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.