CHIÊU DIÊU - Trang 252

Nhìn qua thì bình thường không có gì đặc sắc, nhìn kỹ mới thấy được

sự phô trương ẩn giấu bên trong.

Đúng là phong cách mà ta thích: "Được, chọn nó đi."

Tư Mã Dung đồng ý, vừa lau sạch bụi ở trên khối gỗ, vừa như lơ đãng

hỏi một câu: "Ta nghe nói Chỉ Yên cô nương có thể nói chuyện được với
Môn chủ tiền nhiệm ở trong giấc mơ?"

Ta sửng sốt, thầm nghĩ, chẳng lẽ vừa rồi Mặc Thanh để ta ở lại là để

nói chuyện này với Tư Mã Dung? Nhưng nếu chỉ đơn thuần đề cập đến
chuyện đó thì việc tránh né ta là hoàn toàn không cần thiết.

Có lẽ nào... Thật ra Mặc Thanh đã phát hiện ra trong thân thể này của

Chỉ Yên đang ẩn chứa bí mật gì? Hay là hắn còn có chuyện quan trọng nào
đó muốn bàn bạc riêng với Tư Mã Dung ...

Ta che giấu tâm tình, tỏ vẻ bình thường nói: "Lúc trước vô ý đập đầu

vào bia mộ của Môn chủ tiền nhiệm, sau đó ta thường mơ thấy nàng bắt ta
đi hóa vàng mã, cũng coi như có một vài trao đổi."

"À." Tư Mã Dung gật đầu một cái, giương mắt lên nhìn ta; đôi mắt ôn

nhu của hắn phản chiếu ánh đèn dầu le lói, có vài phần mông lung, "Đã như
vậy, tại hạ chỉ có một chuyện muốn làm phiền cô nương. Nếu lần sau cô
nương có may mắn gặp lại Môn chủ tiền nhiệm thì hãy thay ta nói với nàng
một lời xin lỗi." Hắn nói xong liền rũ mắt xuống, "Nếu hai chân của tại hạ
tốt hơn thì lúc này sẵn sàng quỳ xuống tạ tội, chỉ tiếc là nó đã bị tàn phế,
ngay cả thành tâm thành ý muốn tạ tội cũng không làm được..."

Giọng nói của hắn chìm trong đau thương, là ngữ điệu mà khi còn

sống ta chưa từng được nghe qua.

"Ngươi muốn xin lỗi nàng về tội gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.