CHIÊU DIÊU - Trang 301

"Đều chôn hết rồi." Mặc Thanh lơ đãng trả lời, "Ám La vệ đang trên

đường tới đây, nếu còn người sống thì cứ để cho bọn họ xử lý."

"Như vậy cũng ổn thỏa."

Ta tiến lên mấy bước, quan sát tình trạng của Tư Mã Dung đang nằm

trong kết giới. Nhưng ta vừa bước lên thì mưa sau lưng lại trút xuống, Mặc
Thanh lập tức đè nén tiếng ho khan.

Ta quay đầu lại nhìn hắn, thấy tay phải của hắn vừa đặt trên khóe môi

nhanh chóng buông xuống, nắm chặt thành quyền, giấu trong tay áo.

Vẻ mặt của hắn không có một chút biến đổi nào, chỉ có sắc mặt là bị

tái đi. Một thân hắc bào của hắn bị nước mưa làm ướt, nước chìm vào trong
màu đen của vải nhìn không rõ lắm.

"Xem vết thương của Tư Mã Dung thế nào đi." Lời hắn nói làm ta dời

ánh mắt ra khỏi người hắn.

"Này." Ta ôm Tư Mã Dung từ trong kết giới đi ra ngoài. Trừ việc bị

hôn mê bất tỉnh ra thì trên người hắn cũng không có tổn thương gì, chẳng
qua là sắc mặt nhợt nhạt đến đáng sợ, giống như Mặc Thanh vậy.

"Đưa hắn trở về cho Cố Hàm Quang kiểm tra xem sao."

"Ừ, đi thôi."

"Sư phụ." Ta gọi hắn lại, "Ta có thể dùng thuật di chuyển để đưa cả hai

người về." Ta vươn tay về phía hắn.

Mặc Thanh lẳng lặng nhìn ta trong chốc lát, lúc này mới bước lên phía

trước, đặt tay trái của mình vào lòng bàn tay ta: "Được." Hắn cầm chặt lấy
tay ta, nhiệt độ bàn tay có hơi lạnh, nhưng ánh mắt lại hiện lên mấy phần
ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.