CHIÊU DIÊU - Trang 337

Ta lười phải nói lý với nàng, chỉ nhìn đám khí đen trước mặt rồi nói :

"Đây là nữ nhi Chỉ Yên của ngươi. Trước tiên ngươi đừng xúc động, bình
tĩnh tỉnh táo nhìn một chút xem."

Đám khí đen cuồn cuộn thoáng dừng lại, dường như đang cẩn thận

đánh giá. Sau đó, khí đen dần tản đi, lộ ra khuôn mặt của một nam tử trung
niên. Diện mạo và khí chất của ông ta có bảy phần tương tự với Chỉ Yên,
nhìn qua đã biết là hai người có quan hệ huyết thống với nhau rồi.

Ông ta nhìn Chỉ Yên, đôi mắt không có lòng trắng chậm rãi biến lại

như bình thường, giọng nói cũng không còn thê lương như vừa rồi nữa, mà
là có mấy phần khàn khàn không biết phải làm sao: "Chỉ Yên..."

Dĩ nhiên là Chỉ Yên không nghe thấy, nhưng hình như nàng có cảm

nhận được điều gì đó: "Đại... Đại Ma Vương, phụ thân của ta đang ở đây có
phải không?"

Thấy tâm tình của Cẩm Du có vẻ ổn định, ta vươn tay ra chỉ vào mặt

Chỉ Yên, mở miệng nói: "Không sai, đây chính là Chỉ Yên, con gái của
ngươi. Hiện tại nàng phải trải qua trăm cay nghìn đắng mới tới được đây
tìm ngươi, là muốn hỏi thăm ngươi một chuyện. Ngươi phải tỉnh táo, trả lời
thật cẩn thận, đừng để nàng phải khổ cực vô ích."

"Chỉ Yên..." Cầm Du lảo đảo bay về phía hai chúng ta, mà Chỉ Yên

cũng nhìn về phía trước không ngừng hỏi ta: "Cha ta có ở đây không? Ông
đang ở đây đúng không? Tại sao ta không nhìn thấy được?"

Chậc, không hổ là hai cha con, bản lĩnh xem nhẹ người nói chuyện

đúng là y như nhau.

Ta lên tiếng đáp lại: "Ngươi đã chết đâu, từ trước tới giờ ngoại trừ ta

ra ngươi cũng không thể nhìn thấy những con quỷ khác mà." Ta chỉ vào
Cầm Du rồi bảo nàng, "Ngươi muốn nói cái gì thì nói ra đi, ông ta có thể
nghe được đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.