CHIÊU DIÊU - Trang 351

khe núi ở nơi rừng thiêng nước độc kia. Mà ông lại ở lại, cùng Lạc Minh
Hiên giao chiến.

Ta không được nhìn thấy trận chiến giữa ông ngoại và Lạc Minh Hiên,

nhưng về sau có nghe loáng thoáng người trên giang hồ truyền miệng rằng,
không biết Lạc Minh Hiên cùng tên ma tu nào đó đánh một trận trên
Phượng sơn của hắn, làm điên đảo núi sông nhưng cuối cùng Lạc Minh
Hiên vẫn thắng.

Mà tên ma tu "nào đó" kia, đừng nói đến tung tích mà ngay cả một hạt

bụi cũng chẳng còn lại gì.

Ta được ông ngoại đẩy về trong khe núi, nằm trong đó tròn ba tháng,

miệng vết thương trên người từ từ khép lại, gân cốt gãy lìa cũng bắt đầu
sinh trưởng lại một lần nữa.

Ta cắn răng ở trong khe núi chờ đợi, đợi đến vô vọng cũng không thấy

ông ngoại quay trở về.

Tới khi thương thế trên người đã tốt lên, ta bò từ trong khe núi ra

ngoài, lúc này đã qua được nửa năm. Mà trận chiến giữa Lạc Minh Hiên và
ông ngoại ta nửa năm trước cũng đã lắng xuống. Trên giang hồ, thế sự xoay
chuyển liên hồi, những ma tu lợi hại hơn không ngừng xuất hiện, Lạc Minh
Hiên lại bận rộn làm vô số những chuyện khác.

Chuyện ông ngoại ta chết ở trong tay hắn đối với những người đứng

xem mà nói, đã chẳng còn quan trọng gì.

Mà với một kẻ bị trọng thương như ta, lại càng không có ai ngờ rằng

ta vẫn còn sống.

Ta thu lại tâm tính, quay về núi Trần Tắc, nhặt lại Mặc Thanh vẫn còn

ở trong ngôi miếu đổ nát nằm trên đỉnh núi; điều dưỡng tốt thân thể, sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.