CHIÊU DIÊU - Trang 367

"Không có."

Nàng nhàn nhạt nói, "Có thể khiến cho một Đại Ma Đầu tới giúp một

tay như vậy, Chỉ Yên, trước kia ta không biết ngươi lại có bản lĩnh này."

Ha ha, trước kia ta cũng không biết tiên cô mặt lạnh như ngươi trong

tình huống hiện giờ mà vẫn có tâm trạng đi trêu ghẹo người khác.

Mới nói đến đây, trước mặt có trận gió thổi qua, Liễu Tô Nhược mặc

bạch y sam vụt bay tới đột kích, chặn đường của ta và Thẩm Thiên Cẩm.
Sắc mặt ả âm trầm, khóe miệng cười càng thêm lạnh lẽo.

"Muốn chạy hả?" Song kiếm trong tay ả rung lên, mà nay ở trong nội

viện này, ánh sáng của ngự ma trận trên bầu trời đã chiếu rọi Cẩm Châu
thành sáng như ban ngày, lúc này ta mới nhìn rõ trường kiếm trong tay ả,
chỉ thấy trong hùng kiếm của ả mơ hồ có huyết sắc lưu chuyển, Liễu Tô
Nhược nói, "Kiếm của ta, chưa uống đủ máu tươi đâu."

Ta đáp lại ả một câu: "Vậy ngươi chấp nhận đi giết tạm con gà đi."

Nói xong, ta lập tức di chuyển thân thể, trong lòng thầm nghĩ nếu hôm

nay không đánh lão yêu bà này không bò dậy nổi thì khẳng định ả sẽ quyết
không dừng tay!

Lục Hợp kiếm nhằm thẳng vào trái tim của Liễu Tô Nhược, khó khăn

lắm ả mới đỡ lại được chiêu thức của ta, tia sét lóe lên giữa ta và ả. Ta hô to
với Thẩm Thiên Cẩm: "Chạy về phía Lệ Trần Lan mau lên!"

Tu vi trong cơ thể ta tích tụ tản ra ma khí lại khuấy động trận pháp

trên bầu trời một lần nữa, trường kiếm ánh sáng trút xuống như mưa. Tiên
khí sáng rực chưa chạm vào người ta đã cắt rách ống tay áo của ta, đốt đỏ
da.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.