CHIÊU DIÊU - Trang 374

cảm của người khác. Bởi vì... ta chưa từng nghĩ tới, ở trên cõi đời này sẽ có
người nào nguyện ý dành tình cảm ra cho ta.

Ta cứ ngây ngốc nhìn hắn, mắt không chớp lấy một cái.

Nhưng ta cũng chẳng có cơ hội thất thần lâu hơn, vừa rồi Mặc Thanh

mới phát ra ma khí kinh người cho nên ngự ma trận trên bầu trời đã bắt đầu
chuyển động trận pháp. Ánh sáng vàng phát ra cực kỳ chói mắt, mấy vạn
trường kiếm ánh sáng dần dần tập trung lại một chỗ, kết hợp thành một
thanh kiếm tám mặt khổng lồ, treo cao trên không trung. Ánh sáng mà nó
phát ra còn chói lóa hơn ánh mặt trời ban trưa, mũi kiếm sắc nhọn, sát khí
dày đặc, nhằm thẳng vào Mặc Thanh.

Thẩm Thiên Cẩm sa sầm mặt, ở bên cạnh hô to: "Không hay rồi, mau

tránh đi!"

Nhưng ... có thể tránh vào chỗ nào đây?

Ngự ma trận ở ngay trên đỉnh đầu, người của Giám Tâm môn bao

quanh bốn phía, toàn bộ Cẩm Châu thành, không có người nào là không
muốn trừ ma diệt đạo. Ở nơi đây, khắp nơi đều là sát khí.

Ta không động, Mặc Thanh cũng không động. Hắn dời ánh mắt ra chỗ

khác, khẽ nhếch cằm nhìn trường kiếm khổng lồ treo trên cao; thấy uy lực
của nó mà không có một chút sợ hãi, sống lưng thẳng tắp, chắn ở trước
người ta. Trông thấy bóng lưng này, ta không khỏi nhớ tới ngày hôm đó, ở
bên trong Kiếm mộ, ta cũng rơi vào tuyệt cảnh giống như bây giờ, trọng
thương yếu đuối, nửa nằm nửa ngồi trên đất, hắn cũng đứng chắn trước mặt
ta.

Ta thầm cười một tiếng, chỉ cảm thấy vận mệnh thật quá trùng hợp.

Nhưng chung quy hiện giờ không thể giống như lúc trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.