CHIÊU DIÊU - Trang 382

Ta nhìn Mặc Thanh đang trầm mặc, thầm nghĩ, có lẽ là do vừa rồi gió

quá lớn, ánh sáng quá chói mắt, ta bị lăn qua lăn lại nên ngu luôn rồi.

"Đây là nơi nào?" Lúc này Thẩm Thiên Cẩm mới có phản ứng, mở

miệng hỏi.

Mặc Thanh không trả lời, còn ta thì khó khăn giơ tay lên, quơ quơ

mấy cái: "Nói chung là ở trên núi Trần Tắc ..." Ta dừng lại một chút nhìn
đám sao trên bầu trời xác định phương hướng, rồi chỉ chỉ ra phía sau đầu,
"Ta hết hơi rồi... Ngươi còn có thể bay, mang hai người bọn ta đến đỉnh núi
của Nam Sơn chủ đi, tìm Cố Hàm Quang để chữa trị vết thương..."

Thẩm Thiên Cẩm nghe xong mấy lời này, đột nhiên thoáng giật mình:

"Cố Hàm Quang..."

À phải rồi, có phải nghe thấy cái tên đó rất quen hay không, là tình

nhân cũ của ngươi đấy. Chỉ tiếc là ngươi không còn nhớ mà thôi.

Ta giữ lấy vết thương, khóe môi mím chặt, quả thực là cũng có chút

mong đợi. Để cho 'đứa trẻ' suốt ngày trưng ra cái mặt thối kia đột nhiên
nhìn thấy Thẩm Thiên Cẩm xuất hiện ở ngay trước mắt, biểu hiện của hắn
ta khẳng định là sẽ vô cùng 'phấn khích'...

Thẩm Thiên Cẩm làm theo những gì ta nói, sử dụng thuật di chuyển

đưa ta và Mặc Thanh đến tiểu viện nằm trên núi của Cố Hàm Quang. Vừa
đặt chân xuống đã ngửi ngay được mùi cỏ thuốc và dược liệu trong không
khí.

Bọn ta còn chưa kịp làm gì, Cố Hàm Quang đã đốt sáng đèn trong

phòng, tức tối mở tung cửa ra. Hắn trong bộ dạng của một đứa trẻ khoác áo
lông chồn trắng bước ra ngoài, vẻ mặt âm trầm nói: "Mới có mấy ngày đã
đến lần thứ hai rồi, rốt cuộc các ngươi dày vò..." Mới nói được đến đây hắn
liền dừng khựng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.