CHIÊU DIÊU - Trang 383

Ta ngồi xếp bằng trên mặt đất, đưa mắt liếc Cố Hàm Quang đang ngây

ngốc nhìn Thẩm Thiên Cẩm chằm chằm, chủ động mở miệng chào hỏi hắn:
"Nam Sơn chủ, mau tới đây xem vết thương cho ba người chúng ta một
chút đi."

Cả ba người bọn ta, chỗ nào trên người không dính máu thì dính đất,

ngoại trừ Mặc Thanh một thân hắc bào nhìn không được rõ lắm ra thì ta và
Thẩm Thiên Cẩm trông vô cùng thảm hại. Nhưng nếu bàn về mức độ tổn
thương, chỉ e là Mặc Thanh...

Nghĩ đến đây, ta không còn có hứng thú muốn xem 'diễn' tiếp nữa.

Ta quay đầu nhìn Mặc Thanh một cái, thấy hắn hơi rũ mi, tĩnh tâm tập

trung tinh thần, bàn tay nhẹ phủ lên trên miệng vết thương, dường như đang
điều hòa khí tức.

Cố Hàm Quang cứ nhìn Thẩm Thiên Cẩm đăm đăm, mà Thẩm Thiên

Cẩm cũng có chút ngạc nhiên quan sát hắn. Dù sao ở trên giang hồ, Nam
Sơn chủ của Vạn Lục môn chưa từng công khai xuất hiện bao giờ, nàng
không nhớ được bộ dạng trước kia của hắn, lại không biết được bộ dạng
hiện tại của hắn ra sao. Đối với Thẩm Thiên Cẩm mà nói, Cố Hàm Quang
chỉ là một người xa lạ.

"Thẩm Thiên Cẩm của Quan Vũ lâu, hữu lễ."

Nàng vừa mở miệng, Cố Hàm Quang lập tức giật mình hoàn hồn.

Thân thể nho nhỏ của hắn hơi lui về sau một bước, khẽ cúi đầu, nhìn không
rõ vẻ mặt chỉ "Ừm" một tiếng. Ta chẳng còn thời gian để ý đến tâm tình của
hắn, vội vàng gọi to: "Nam Sơn chủ."

Ta đảo mắt hất mặt về phía Mặc Thanh, Cố Hàm Quang nhận được tín

hiệu của ta liền quay đầu sang nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.