CHIÊU DIÊU - Trang 396

Đương nhiên là hắn không thể nghe thấy, vì vậy ta liền lầm bầm lầu

bầu nói: "Ngươi phải biết nha, Môn chủ tiền nhiệm của ngươi đang nhìn
chằm chằm ngươi đó, ngươi còn có thể bình tĩnh uống trà như vậy sao?" Ta
giơ tay chọc chọc chén trà, ngón tay xuyên qua chén, nhưng ta vẫn không
ngừng lại mà vươn thẳng đến trước mặt hắn, "Tại sao sau khi ta chết ngươi
mới trở nên đẹp mắt như thế này chứ, khiến cho ta không đành lòng dẫn
ngươi đi."

Tay ta di chuyển chậm dần xuống phía dưới, nắm lấy cằm của hắn.

Lúc này, sắc trời nhá nhem tối, mà Chỉ Yên lại chưa thắp đèn trong

phòng, Mặc Thanh khẽ ngẩng đầu, thắp sáng ngọn đèn. Hành động đó lại
cực kỳ phối hợp với ta, giống như ta đang thực sự kéo cằm của hắn lên vậy.
Mặc Thanh nhìn ngọn đèn dầu chăm chú, mà ta lại ở sau ngọn đèn dầu đó,
không trốn không tránh nhìn thẳng vào mắt hắn.

Tại sao vậy chứ?

Tại sao trong khoảng thời gian gần đây, ta rất hay trốn tránh Mặc

Thanh, đã vậy trái tim còn liên tục đập loạn?

Tại sao thỉnh thoảng trong đầu ta lại xuất hiện hình bóng của hắn?

Hay thậm chí là bây giờ, tại sao khi ở bên cạnh hắn, một hồn thể như

ta lại có cảm giác máu trong người đang nóng ran lên?

Ta ngắm đôi môi xinh đẹp trước mắt, có phải là rất muốn hôn lên hay

không, vấn đề này không cần hỏi cũng đã có đáp án luôn rồi... Ta nhoài
người tiến lại gần hắn, như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng chạm một
cái; nhưng lần này không giống như lần trước chỉ đụng một cái rồi tách ra,
mà ta chạm thật lâu, lâu đến mức ta sinh ra một loại ảo giác, ta còn có thể
cảm nhận được nhiệt độ truyền đến từ làn da của người sống.

"A~!" Chỉ Yên đột nhiên hét to lên một tiếng làm ta thức tỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.