CHIÊU DIÊU - Trang 462

Bà ta muốn vào cửa hàng, ta liền đi theo sau lưng bà ta, quỷ gác cửa

mặt xanh nanh vàng để Chu thị tiến vào, lại cản ta ở ngoài cửa, thấy ta
đứng lại, Chu thị vội vàng quay lại giải thích: "Đây là con dâu ta."

Ta ở nơi chợ Quỷ này là ác nhân bị kỳ thị thế nên đây là lần đầu tiên

bước vào cửa hàng hồi hồn.

Chu thị mua được hai viên Hoàn Dương Đan từ chỗ chưởng quỹ,

chưởng quỹ ở phía sau tấm màn đen nói vọng ra: "Ăn Hoàn Dương Đan chỉ
có thể trở về thân thể của chính ngươi, còn cái bộ dạng có da thịt hay không
đó là chuyện của ngươi, chúng ta chỉ đảm bảo hoàn dương không đảm bảo
chất lượng. Xương cốt khô lâu không bò dậy nổi chúng ta cũng không chịu
trách nhiệm. Quan tài chôn dưới đất, ngươi ra được hay không ta cũng
không quan tâm. Hết thời gian mặc kệ ngươi đang ở chỗ nào, cơ thể tự biến
về chỗ cũ, hồn thuộc về chợ quỷ, quay lại chợ quỷ tiếp tục làm quỷ."

Ta nghĩ chợ Quỷ này bán đồ đắt tiền như vậy thế mà bọn họ lại cũng

không chịu trách nhiệm về chất lượng hàng hóa.

Nhưng cũng không sao, cho dù là một bộ xương khô, ta cũng muốn bò

dậy mà đi giết Lạc Minh Hiên.

Không đợi ra khỏi cửa hàng hồi hồn, mặc kệ Chu thị vẫn còn đang lải

nhải, ta ngửa đầu, nuốt luôn hai viên Hoàn Dương Đan vào bụng.

Bỗng nhiên, đầu óc ta quay cuồng, mọi thứ xung quay trở nên mơ hồ,

tiếng của Chu thị bên tai ta ù ù, hình như bà ta đang lớn tiếng chê ta ăn
uống quá gấp gáp.

Ngực đột nhiên dâng lên cảm giác đau đớn như muốn xé rách hồn

phách, cổ xé rách làm hồn phách ta đau đớn, tê tâm liệt phế, lúc còn sống ta
chưa từng chịu đựng bất kì loại đau đớn nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.