CHIÊU DIÊU - Trang 467

Liễu Tô Nhược cùng mấy tên Tiên môn cố gắng mang hắn giấu đi. Nhưng
mà...

Cho dù bọn chúng có thể lừa được trời cũng không thể lừa được ta.

Bởi vì phong ấn của ta vẫn còn ở trong ngực hắn, cho dù bọn chúng

dùng thuật pháp làm Lạc Minh Hiền thức tỉnh, nhưng phong ấn của ta vẫn
còn, không phải ta bọn chúng cũng đừng mong lấy ra.

Ta đứng lại, khẽ nhắm mắt để cho thần khí xuyên qua nơi động băng

không biết sâu bao nhiêu này rồi kéo dài ra phía ngoài. Dần dần ta nhìn
thấy núi đá cùng bùn đất, nhìn thấy rừng rậm gió tuyết và hồ nước đóng
băng. Núi tuyết lớn làm sáng rõ cả một vùng, tiếp đó, cảnh sắc bốn phía lùi
lại càng lúc càng nhanh thành một mảnh mơ hồ.

Thứ duy nhất còn rõ ràng chính là ma khí màu đen ngưng tụ thành một

sợi dây dính lấy ngón tay của ta cùng trái tim của Lạc Minh Hiên.

Đó là phong ấn ta để lại cho hắn, là lời nguyền dành cho hắn.

Ta mở mắt ra: "Tìm được ngươi rồi!" Trong nháy mắt, di chuyển pháp

thuật, bốn phía lạnh lẽo thoáng chốc rút đi, chút gió nhẹ ấm áp thổi qua mặt
ta.

Ta đang đứng giữa không trung, phía dưới chính là Phượng Sơn. Minh

Phượng Điện sắc vàng óng ánh vẫn làm ta nhức mắt như trước.

Ta từng cho là đời này kiếp này ta cũng không có cơ hội tới nơi này

lần nào nữa. Có thể thấy ý trời cuối cùng cũng không theo ý ta.

Lạc Minh Hiên hiện đang ở dưới đó. Năm đó cũng như thế, hắn ở

trong Minh Phượng điện chuẩn bị thành thân, không ai có thể ngờ đến việc
Lộ Chiêu Diêu ta phá vỡ kết giới, xông vào phá hủy mọi thứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.