CHIÊU DIÊU - Trang 594

ở trên không trung, chỉ nhìn thấy Mặc Thanh mà không nhìn thêm nơi khác
nữa.

Lúc này mới phát hiện Thập Thất ngồi xổm và Cầm Thiên Huyền ngồi

xếp bằng bên cạnh.

Sắc mặt Thập Thất vẫn hồng hào, tuy nhiên sắc mặt Cầm Thiên Huyền

đối diện còn tái nhợt hơn nhiều so với lúc trước, giống như là thư sinh Tào
Ninh không chú ý là có thể thăng thiên.

"Hắn đang áp chế mắt trận, không được động vào." Thập Thất nói như

vậy, quay một vòng bên ta. Là đang đánh giá ta.

Mà ta không có tâm tình quan tâm nàng ấy, chỉ quay đầu nhìn Mặc

Thanh, đúng là nhìn thấy hắn ngưng thần cúi mắt, giống như nửa tỉnh nửa
mê, nhưng bắp thịt toàn thân thì lại căng cứng, Vạn Quân Kiếm ở trước mặt
cách nửa thước, hai tay đè xuống, cho dù ta đứng trước

mặt hắn, hắn cũng không ngẩng mắt lên nhìn ta, giống như một bức

tượng điêu khắc.

"Xảy ra chuyện gì?" Ta nhíu mi hỏi Cầm Thiên Huyền.

"Ngươi là Môn chủ sao?" Thập Thất ghé sát vào bên cạnh hỏi ta.

Ta đẩy khuôn mặt ghé quá sát của nàng ấy ra: "Cầm Thiên Huyền,

ngươi nên biết bây giờ ta là ai, thời gian của ta không nhiều, ngươi tốt nhất
nhanh chóng nói sự tình trong này cho ta biết."

"Ngươi đúng là Môn chủ!" Thập Thất bổ nhào đến ôm eo ta, liều

mạng dùng sức bế ta lên xoay hai vòng, "Môn chủ! Môn chủ, ngươi thật sự
trở về rồi!" Nếu sau mông nàng ấy có cái đuôi, bây giờ phỏng chừng chắc
phải vẫy lên trời rồi. Ta vỗ đầu nàng ấy: "Đừng náo."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.