CHIÊU DIÊU - Trang 84

chẳng thèm trào ra nữa. Ta chậm rãi ấn ấn mi tâm.

Hình như mấy thứ sổ sách tính toán này ta không thạo cho lắm, chưa

nói đến việc cái quy định 'mỗi ngày một người chỉ có thể đốt một nghìn
tiền cho một con quỷ' vô liêm sỉ đến cỡ nào, mà tại sao người ta được ghi
vào trong sổ đủ một ngàn tiền, nhưng đến lượt ta lại chỉ có một trăm?

Ta đang định mở miệng hỏi thì tiểu nhị đã chỉ sang một cửa hàng nằm

ở bên kia đường rồi nói: "Có thắc mắc gì cứ đến cửa hàng tiền địa phủ Đại
Âm mà hỏi."

Ta nhìn theo ngón tay hắn, quay đầu lại nhìn, liền thấy một tấm biển

hiệu treo bên trên một cửa hàng nhỏ xíu, trên đó viết mấy chữ to "Cửa hàng
tiền địa phủ Đại Âm" xiên xiên xẹo xẹo.

Các ngươi đang lừa 'quỷ' đấy à??

Ta bay tới trước cửa hàng kia, thấy có một con tiểu quỷ gầy còm ngồi

trước cái quầy bé tí tẹo, từng khớp ngón tay giống như trúc khô, đang lách
tách đánh bàn tính. Hắn ngẩng đầu liếc ta một cái: "Tên và nghề nghiệp của
ngươi là gì?"

"Lộ Chiêu Diêu của núi Trần Tắc..." Ta bị mấy con quỷ này giày vò

đến mức không thể tức giận nổi nữa rồi, "Hôm nay có người đốt cho ta hai
xe vàng mã lớn, nhưng trong sổ của ta lại chỉ ghi có một trăm thôi."

Tiểu quỷ nhìn sang cái gương lớn dựng thẳng ở bên cạnh, xem xét một

hồi rồi nói: "Lộ Chiêu Diêu phải không? Là thế này, khi ngươi còn sống thì
có tội giết người, tội nói dối, tội lừa gạt... chậc chậc, tội danh quá nhiều, kể
không hết. Mỗi một tội sẽ trừ đi một đồng tiền Âm phủ, đáng lẽ là trừ hết,
nhưng bởi vì ngươi cũng từng có hành động tốt, giúp đỡ người khác, cho
nên được tăng thêm mấy đồng. Trừ qua cộng lại thì người ta đốt cho ngươi
một nghìn tiền, ngươi nhận được về tay một trăm tiền."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.