CHIM CỔ ĐỎ - Trang 307

“Tôi nghe nói cậu đã trở lại.”
Harry nhìn một xe buýt màu đỏ lướt vào trong bến đỗ. Quảng cáo bên

thân xe là cho Công ty Bảo hiểm Nhân thọ Storebrand.

“Sếp, nói tôi nghe xem,” anh hỏi, “tại sao họ lại gọi là bảo hiểm nhân thọ

khi rõ ràng họ bảo hiểm cái chết?”

Moller thở dài và ghé ngồi bên mép bàn. “Tại sao cậu không kiếm thêm

một cái ghế trong đây, Harry?”

“Nếu người ta không ngồi xuống, người ta sẽ vào vấn đề nhanh hơn.”

Anh vẫn đang nhìn chằm chằm ra cửa sổ.

“Chúng tôi không thấy cậu có mặt ở đám tang, Harry.”
“Tôi cũng đã thay đồ rồi!” Harry nói, với chính anh hơn là với Meller.

“Tôi chắc chắn mình cũng đang trên đường đến rồi. Khi tôi ngước nhìn lên
và bắt gặp quang cảnh tụ tập u sầu vây quanh tôi, tôi thậm chí còn suy nghĩ
trong giây lát là tôi đã tới đó. Cho đến khi tôi thấy Maja đang đứng đó mặc
tạp dề và chờ tôi gọi món.”

“Tôi cũng đoán chừng như thế.”
Một con chó lang thang qua bãi cỏ úa nâu, mũi gí sát đất đuôi vểnh lên.

Ít ra thì cũng có ai đó biết thưởng thức mùa xuân ở Oslo.

“Rồi chuyện gì xảy ra?” Meller hỏi. “Chúng tôi không gặp cậu cũng đã

một thời gian rồi.”

Harry nhún vai.
“Tôi bận mà. Tôi có một khách trọ mới - một con chim sẻ ngô lớn còn

một cánh. Và tôi đang ngồi nghe những tin nhắn cũ trên máy trả lời tự
động. Hóa ra toàn bộ tin nhắn tôi đã không đọc suốt hai năm qua vừa một
cuộn băng ba mươi phút. Và tất cả đều là của Ellen. Buồn thật, đúng
không? Phải, có thể không buồn đến vậy. Điều đáng buồn duy nhất là tôi đã
không có ở nhà khi cô ấy gọi cho tôi lần cuối cùng. Sếp có biết rằng Ellen
đã tìm ra hắn rồi không?”

Lần đầu tiên kể từ khi Moller bước vào Harry mới quay lại nhìn ông.
“Ông nhớ Ellen, đúng không?”
Moller thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.