CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 150

Chương hai mươi

M

ột thân mình chắc nịch, đôi vai xuôi, khuôn mặt bừng bừng căm giận,

xã đội trưởng Mòn tay dộng liên tục báng khẩu súng kíp xuống mặt đất, nhìn
bí thư Cắm, ráo riết:

- Đồng chí Cắm! Đồng chí ra lệnh đi! Chỉ cần mấy người chúng tôi

phục ở dốc Póp đầu làng Giềng nổ súng là có thể giải cứu được Sào thôi mà.

Nhìn gương mặt hốc hác, đăm chiêu và nghiêm trang của Cắm, Mòn

dừng lại. Anh ngồi xuống cái loóng úp ở gầm sàn. Cái loóng còn thơm mùi
cốm mới bốc dậy những kỉ niệm hôm nào.

Cắm vẫn im lặng. Anh cố giữ những giọt nước mắt ở lại trong vành mi.

Nỗi thương đồng chí cồn cào trong lòng anh. Nhưng giờ đây, anh đã là một
bí thư, một cán bộ chủ chốt của phong trào. Anh phải nhìn xa trông rộng,
phải biết tính toán trước sau. Cuộc nổi dậy vũ trang tranh đấu của toàn xã
đang ở thời điểm bất cứ một quyết định nông nổi nào cũng có thể gây ra
những tổn hại đến toàn cục.

Trời đã tối nhòa. Mặt suối phủ một làn bụi xám. Có tiếng chân người

lội nước ràn rạt.

- Anh Tố!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.