CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 214

Căm thù bốc lên phừng phực trong đầu, Ngao hồng hộc vụt lên. Nhưng,

không được rồi. Tiển vừa vung tay. Trời! Lựu đạn! Ngao liền vội ập xuống
đất. Một phút, hai phút... Run rẩy, Ngao nép mình núi thở. Mồ hôi ứa đẫm
ngực. Không có tiếng nổ. Chống tay, từ từ đứng dậy, mắt Ngao hoa hoa. Một
con quay! Giống như con quay đã làm khiếp vía Ngao hôm nào đó đã xa,
trong một cuộc họp, Ngao đang quát tháo các binh thầu, giáp trưởng ở Cam
Đồng.

Súng nổ đoành đoành một loạt ầm ã, hốt hoảng. Bọn dõng tụ lại, ngơ

ngác. Ngao quát:

- Không nghe lệnh tao, hả! Không được bắn! Bắt! Bắt sống nó cho tao!

- Bẩm, thằng nào kia ạ?

- Kia kìa! Nó vừa chạy ra phía kia kìa! Đuổi! Đuổi ngay!

Tiển chạy. Nhanh như một con sóc, Tiển nhảy qua một mương nước,

luồn qua khu rừng cấm ở đầu làng rồi lọt vào một vùng rừng vầu sau làng
Nhuần. Lát sau, theo dải đường mòn chênh chếch, lên cao dần, quay lại,
Tiển nhìn thấy bọn lính dõng đen sầm một vệt đang hò nhau ngoi lên ở chân
dốc.

“Không thể để lộ bóng hình mình được.” Nghĩ vậy, Tiển liền khom

lưng chui vào một bụi đom đóm. Bò trong vòm đom đóm trống toang được
chừng hai chục bước, Tiển tới vùng cây sẹ

[133]

. Sẹ xanh rờn miên man, thân

cành đan dọc đan ngang, chồng đè dằng dịt như mặt giàn. Đang trườn như
con thằn lằn dưới vòm cây sẹ, bỗng Tiển thấy tối sầm, người lạnh băng.
Nắm vội một thân sẹ ngáng trên đầu, Tiển ngoi lên. Thì ra, Tiển đã tụt xuống
một hố nước đọng.

Bọn dõng đã leo tới đỉnh đồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.