CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 212

Liên. Đường làng! Đường bản quê, đâu cũng giống đâu. Đó là con đường
trâu đi, chỗ lồi chỗ thụt lâu ngày đã khắc thành ngấn, đều đặn vừa tầm chân
người.

Gió sớm bay bay những phiến lá mai hình mũi giáo. Hoa cải xoè cái

ngồng hoa vàng tươi ngó nghé qua các khe hở hàng rào. Hàng cọ trải đều hai
bên đường, cây nào cây ấy đều nhẵn nhụi như hằng ngày được người xoa
vuốt. Quả cọ bóng như sừng, kết từng chùm ở tít trên cao. Có con quạ nào
đang ăn quả cọ trên đó, đánh rơi liền mấy quả xuống đất nghe lộp bộp như
tiếng quả còn rơi trong ngày hội xuống đồng đầu năm ở làng quê năm xưa.
Nghe nói, cọ năm nay sai quả là mùa đông sẽ rét lắm. Kìa! Một quả cọ vừa
rơi xuống vũng nước bên đường. Cạnh quả cọ là một con quay to bằng nắm
tay, chắc của đứa trẻ nào đánh rơi sáng nay.

Chà, con quay gỗ gụ nặng trịch. Cúi xuống nhặt con quay, đứng dậy,

xốc lại quai súng và vừa định lội qua con suối, Tiển vội dừng phắt lại. Và
nhảy phốc lại sau một gốc lim xanh cổ thụ.

Đoàng!

Một phát súng nổ đột ngột, phá vỡ toàn cảnh ắng lặng của làng Nhuần.

Nằm phục xuống gốc cây, Tiển ghếch khẩu các bin lên ngang tầm mắt.

Bên kia suối có tiếng quát:

- Đứa nào nổ súng đấy!

- Bẩm, có Việt Minh!

- Nả ma

[131]

chúng mày! Ông dặn thế nào. Đồ chó! Đã thế thì thôi. Alê!

A la xô!

[132]

Bên kia suối lổm ngổm những bóng áo đen. Bọn dõng đang vòng một

cánh cung rộng bao vây làng Nhuần. Tiển nhổm dậy, xách súng chạy trở lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.