CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 231

Đó là một người Mông, đầu chom chỏm chiếc mũ vải sáu múi, áo

khoác ngắn tay lấm bùn, quần lanh chàm rách xoạc một bên ống, mắt vàng
ệch, mày rậm, môi dày, miệng ho hó, trên gương mặt thật thà và cục mịch,
vẻ bàng hoàng còn chưa tan. Người đó đến cách Tiển ba bước thì quỳ sụp
xuống, nghèn nghẹn nấc lên từng hồi.

Tiển bước tới, đỡ người nọ, lúng túng:

- Sao thế? Sao lại thế, anh người Mông!

Người nọ ngẩng lên, đầu gối vẫn tì trên đất, nước mắt giàn giụa, lắp

bắp:

- Cứu mạng tôi, cứu mạng tôi. Ơn anh, ơn anh...

Tiển nắm hai bàn tay thô ráp của người nọ, kéo mạnh cho anh ta đứng

dậy:

- Không nên thế! Không nên thế!

Người nọ đã đứng lên, hai tay vẫn để Tiển nắm, mếu máo:

- Tôi họ Thào, tên Cầu. Tôi đang bổ ván thì bị con hổ xồ ra đuổi. Súng

tôi gãy kim hỏa. Tôi chui vào khóm nứa. Đùa a

[141]

Không có anh thì tôi

không còn được quỳ trước anh thế này.

- Nhà anh ở đâu, để tôi đưa anh về, anh Câu?

- Tôi người thôn Ngải Phong Chổ, xã Ngài Thầu. Phải rồi. Chuyện dài

lắm. Mời anh về nhà tôi, ở gần đây thôi, cho tôi trò chuyện và đền ơn trả
nghĩa...

o0o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.