CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 233

phụ nữ trạc ba mươi tuổi, váy xoè trên đất, đang ngồi tẽ ngô, nghển lên,
nghe Thào Câu nói cái gì, liền nhổm dậy, nhìn Tiển, vẻ mặt kinh ngạc, rồi
vội vàng chạy đi.

Tiển ngồi ở cái bếp khách.

Ngoài sân có tiếng người đuổi gà xuỳ xuỳ. Cửa mở. Nhảy vào liền một

lúc ba con gà choai, đuôi cụt, chân chì. Người phụ nữ và hai chú bé nữa
bước vào. Ba người chân bước rón rén từng bước. Ba con gà bay tóe. Người
phụ nữ nhảy lên. Quác quác, phạch phạch. Một con gà lông nâu đã bị tóm
chân.

Chiều nghiêng, nắng rọi vào cửa một vầng sáng hồng hào. Mâm cơm

đã đặt trên bàn. Bốn cái bát và bốn chiếc thìa sứ đặt ở bốn góc. Giữa bàn, hai
bát rau cải xào, hai bát tô lõng bông canh thịt gà. Đứng ở đầu bàn là chai
rượu bắp bảy mươi nhăm đùng đục như nước vo gạo nút lõi ngô.

Ngoài cửa bước vào hai người đàn ông hao hao giống Câu.

- Tôi anh cả, tôi anh hai đấy!

Câu giới thiệu bằng tiếng Kinh bập bẹ, sai cả mẹo luật, rồi mời cả ba

người vào mâm. Người phụ nữ đứng ở cửa bếp nhìn ra, rưng rưng cảm
động.

Chai rượu nghiêng cổ. Mùi rượu ngô bốc say say. Ba bàn tay đàn ông

to nặng cùng nhấc chén đưa về phía Tiển.

- Anh Tiển à! - Câu gắp một miếng lườn gà, khẽ đặt xuống bát Tiển. -

Không có anh hôm nay, cái miệng tôi không bao giờ còn được ăn miếng
ngon nữa.

Hai người đàn ông bên kia bàn chớp chớp mắt, gật gù:

- Đúng thế! Miếng cay miếng đắng phải ăn nhiều rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.