CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 251

Chương mười

B

ãi cỏ nghiêng nghiêng sườn núi, nơi Đủa vẫn dành để thả hơn trăm con

bò, chiều nay là nơi mở hội ăn ước

[144]

của hai làng Ngải Phong Chồ, Dì

Thầu Ván. Hai họ mổ chung một con bò, cúng thổ thần, rồi đọc hai bản hẹn
ước, cởi bỏ mọi thù hằn, hợp lực đánh giặc, lập đội trai làng đánh cướp. Bữa
cơm đoàn kết ăn xong, là múa khèn. Tiển thổi sáo bài “Chim én liệng trời
cao”. Thào Câu thổi kèn lá. Vàng Xuấn múa gậy tiền rồi đi mấy miếng võ.
Vui quá! Còn gì vui bằng được sống trong tình thân ái.

Buổi vui tàn lúc vàng vàng mặt trời.

Dân hai làng trở về thì hơn ba chục du kích cùng một tiểu đội của đại

đội Trần Hòa nhanh nhẹn luồn rừng, kéo những bó củi dài thượt ra đồng cỏ.
Mọi việc đã được sắp sẵn từ trước. Loáng cái, ba đống củi đã xếp chất cao
ngát. Củi đóm thanh mỏng xếp dưới, củi gộc chồng cũi lên cao.

Bóng đêm lan từ mặt ruộng lên sườn núi rồi kéo hút lên đỉnh núi.

Nhưng bóng đêm vừa nuốt gọn đồng cỏ thì một mảnh trăng rừng như ngọn
đèn trời đã hiện lên ở thiên đỉnh. Trăng đầu tháng cong vênh, vàng nhờ. Chứ
không phải trăng rằm tròn vạnh. Người Mông Ngài Thầu thích trăng đầu
tháng hơn. Vì trăng đầu tháng còn non đó, nhưng mai kia trăng sẽ tròn đầy.
Như đời người thoạt đầu cũng vậy, sắp tới rồi sẽ tròn trặn, vẹn toàn, may
mắn. Thào A Đủa là người Mông Ngài Thầu nên Đủa cũng thích nhìn về
tương lai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.