CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 284

mắt. Định thần một lát và nhờ ánh lửa từ cái bếp đặt trên khuôn đất ở giữa
cái sàn gỗ, dần dần mới nhìn rõ toàn cảnh.

Nhà người Hà Nhì ở không có cửa sổ. Thông với bên ngoài chỉ có

những chiếc lỗ đục to bằng nắm tay, thút nút lá chuối khô. Nhà kín mới
tránh được rét. Thêm nữa, nhà tường dày mới tránh được đạn. Đất này, trộm
cướp, thổ phỉ lâu nay vốn dĩ là cái nghiệp chướng.

Bị đẩy vào gian giữa căn nhà, phải đứng một lúc Tiển mới nhận được

người và vật ở xung quanh. Ngồi bên bếp lửa đang cháy lom đom là một
ông cụ chít khăn vành to, mặt dài, miệng luôn mim mím như kìm tiếng khóc
sắp bật ra. Ông cụ đang đảo cái gì trong chảo, khói bốc thơm thơm. Cạnh
ông cụ là một cô bé. Lửa sáng bừng, nhìn rõ mặt nhau, Tiển giật thót mình.
Vì nhận ra đó là cô bé Tiển đã thấy ở rừng thảo quả!

- Dơ Ta, lấy nước cho ông nào!

Ông cụ bảo cô bé. Cô bé đứng dậy khép nép đi qua trước mặt Tiển thì

vừa lúc Tiển bị tên răng vàng thúc mạnh một cái vào lưng. Bị đẩy vào một
cái ngách nhỏ kín mít, sờ soạng xung quanh, Tiển chỉ thấy lủng củng những
tấm ván gỗ, những chiếc cán cuốc và những cái dịu mây rách.

Lối vào ngách hoe hoe vàng. Có người cầm đóm đi vào. Tiển nhìn ra.

Một cái bóng nhỏ bé trùm khăn đen. A! Cô bé. Tiển ngẩng lên. Cô bé dụi
đóm, đặt một gói lá xuống cạnh Tiến rồi vội quay lưng, đi ra. Tiển xoay
lưng, quờ quờ hai bàn tay bị trói. Cái gói nóng nóng, hình như bên trong có
củ khoai lùi, Đói ngấu thật rồi. Nhưng làm sao mà ăn được bây giờ? Nghe
thấy cô bé nói cái gì đó hên một lát thì tên răng vàng đi vào, vừa càu nhàu
vừa cởi trói cho Tiển.

o0o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.