CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 310

Rất nhanh, Kim giật cái kính ra khỏi mắt tên tri châu, cười khe khẽ,

hóm hỉnh:

- Mượn tạm quan cái lánh nhé! Nào, giờ cho ngồi xuống đây để nhìn

cho rõ. Mỗ đây là Kim, hồi ở Cam Đồng đã có lần làm thằng lí Tăm anh trai
mày mất mật. Còn kia, Lẳng, cần khỏi nhà anh mày. Nhìn rõ chưa? Đó,
chính mày đã cho anh ta “nghỉ mát” ở nhà đá. Thế là ta lại gặp nhau! Ha
ha...

Lẳng lầm lì không nói, lẳng lặng rút bó lạt giang ở gác bếp, bước lại bẻ

quặt tay Dẻn ra phía sau, trói nghiến lại.

Trời ơi! Tài quá! Thì ra các anh đã bố trí cả rồi! Nép sau cánh cửa, chị

Duyên ôm má nức dậy vừa nghẹn ngào sung sướng vừa bàng hoàng.

Đúng lúc ấy, ngoài đường phố ran lên một tràng súng tiểu liên. Và tiếp

theo sau, cả Phong Sa chìm trong tiếng súng đủ các loại. Có tiếng chân rộn
rịch chạy lên cầu thang. Rồi từ ngoài cửa tuồn vào mấy bóng bộ đội. Hai tên
mật vụ trực ở chân thang đã bị bắt gọn. Kim bước ra. Một bóng mũ sắt xáp
tới.

- Đồng chí Trần Hòa!

- Hoan hô tổ quân báo mần ăn khá quá hỉ!

Lẳng đẩy Dẻn ra cửa, xuống thang. Kế hoạch bắt Dẻn đã được anh Tố

giao, Kim và Lẳng đã bàn bạc cẩn thận cùng với bộ đội Trần Hòa, nhưng
thật sự giờ Lẳng mới biết vì sao khi được Lẳng báo tin Dẻn về đây, Kim hí
hửng vui mừng vậy. Kim là anh chàng tiểu tư sản học sinh rất khoái trò
phiêu lưu mạo hiểm. Còn Dẻn, tên cáo già này nắm giữ nhiều bí mật của
địch. Bắt được nó là tóm được “một cái lưỡi”. Ngay đêm đó, bộ đội Trần
Hòa nhờ ông cụ Nô dẫn đường đã bí mật đưa Dẻn về căn cứ làng Nhuần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.