CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 312

Brusex quả là kẻ chỉ ưa hành động, thiếu tầm suy nghĩ chiến lược thật.

Ở trong căn hầm ngầm, nghe tiếng súng nổ rần rần, người hắn cứ giậm giựt,
giậm giựt. Cuối cùng là ngồi cũng chẳng yên, hắn đứng lên đi đi lại lại, cứ
như con hổ cuồng chân trong chuổng ở vườn bách thú. Mấy năm nay rồi, kể
từ hồi bị đơn vị Trấn Hòa đánh bật khỏi cái đồn Bến Đền bên Cam Đồng,
lúc nào hắn cũng ở trong cơn kích động đòi hỏi những hành động trả thù.

- Ông trung úy. - De Bernard ngẩng đầu, hai con mắt kính long lanh. -

Xin trung úy nhớ cho, xung quanh ta, lúc nào cũng có những con mắt phán
xét của cấp dưới.

Brusex đứng sững. Vừa trố mắt nhìn viên thiếu tá, hắn vừa xoè hai bàn

tay, lắc lắc đầu:

- Tôi không hiểu! Thật tình tôi không hiểu...

De Bemard nhún vai. Nhưng hắn chưa kịp nói thì tiếng chuông điện

thoại chợt réo một hồi dài. Brusex quay đi. Và khi quay lại, hắn thấy De
Bemard đứng lặng như một pho tượng, tay vẫn đặt trên ống nghe.

- Có tin gì thế, thưa thiếu tá?

De Bernard đưa bàn tay múp míp đờ đẫn lên gãi gãi cái trán hói:

- Dẻn... đã mất tích. Ông Vi Văn Dẻn đã...

- Mất tích! - Brusex nhảy xổ tới cạnh chiếc máy điện thoại. - Trời! Dẻn

mất tích! Thế thì nguy hiểm quá! Cái kế hoạch hành quân “đại bàng vồ mồi”
chủ động tấn công kẻ thù của ta...

- Trung úy nên bình tĩnh.

- Xin ngài cất ngay cái lời khuyên vô bổ ấy vào va li cho. - Brusex rít

khe khẽ, chua chát. - Tất cả... Tất cả mọi sự đổ vỡ chỉ là vì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.