CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 313

- Trung úy nên cẩn trọng.

- Tôi sẽ phản đối tới Bộ chỉ huy tối cao. Không thể thế được. Ngài đã

quá tin vào bọn mọi bản xứ. Ngài tin chúng hơn cả tôi. Ngài đã gạt tôi ra
nhiều câu chuyện bí mật với bọn chúng. Tôi xin hỏi...

- Trung úy! - De Bernard nghiêm giọng quát.

Nhưng viên trung úy đã nắm hai vạt áo va- rơi của mình, giọng rung

lên giận dữ:

- Tôi xin hỏi... Có phải... Ngài đã có những kế hoạch gì đó? Ngài đã bí

mật cất nhắc những tên nào lên các chức vụ chỉ huy mà không hỏi ý kiến
của tôi, vị chỉ huy phó phân khu Phong Sa này. Tôi xin hỏi: Thào A Đủa đi
đâu? Hắn đi đâu, làm gì mà sao tôi không được biết?

De Bernard ngoảnh mặt đi, lạnh lùng:

- Cela prouve tout dépent au Dieu!

[166]

Xin trung úy chớ đi quá phạm

vì quyền hạn của mình. Tòa án quân sự sẽ...

- A! “Điều đó chứng tỏ tất cả phụ thuộc vào Chúa Trời”! Ngạo mạn

chưa! Hừ! Cela n’arrive rien! Đúng là chẳng ra chó gì cả! - Brusex bùng lên
như một gói thuốc nổ. - Nếu tôi phải ra tòa thì kẻ sống vương giả như một
tổng đốc Tàu, một ông vua da đen, cũng phải đứng trước vành móng ngựa.

De Bernard lẳng lặng đứng dậy. Bỏ mặc viên trung úy ở căn hầm ngầm,

viên thiếu tá chậm rãi theo bậc đá đi lên. Trời đã rạng sáng và tiếng súng đã
tắt hẳn. Tiểu đội do Trần Hòa đột nhập Phong Sa đã làm xong nhiệm vụ yểm
trợ, đánh lạc hướng để việc bắt và đưa Dẻn về căn cứ trót lọt.

Chửi rủa một thôi một hồi ở chốn không người, Brusex hầm hầm bước

ra khỏi căn hầm ngầm. Như con ngựa dữ, hắn đảo vòng quanh khu đồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.