CHIM LIỀN CÁNH - Trang 36

Rồi dường như bị dòng máu nóng trong tim dẫn dụ, y thình lình đưa tay ôm
cô vào lòng, siết chặt.

Hoàng Tử Hà đột ngột bị y ôm lấy, thân thể bất giác run lên.

Hai tay cô chắn ở giữa, toan đẩy y ra, nhưng vừa chạm vào lồng ngực y, cả
người cô đã mềm nhũn. Nhìn trên cánh tay mình, cô trông thấy hai hạt đậu
đỏ xâu bằng dây vàng đã trượt xuống tận khuỷu tay, nhẹ nhàng chạm vào
nhau.

Hoàng Tử Hà bất giác ngẩn ngơ, rồi từ từ xuôi hai tay xuống, mặc cho y ôm
lấy mình, tựa như hai người sẽ cứ thế dính chặt lấy nhau, từ nay không bao
giờ chia lìa nữa.

Lý Thư Bạch cúi đầu vùi mặt vào tóc Hoàng Tử Hà, hít thật sâu mùi hương
thoang thoảng thanh mát mà xa xăm của cô, ý thức cũng từ từ tan ra như
tuyết ngày xuân.

Chẳng biết từ lúc nào, hai tay cô đã khẽ khàng giơ lên ôm lấy y. Vùi mặt
vào ngực y, nghe tiếng hai trái tim đập dồn, mặt cô cũng nóng bừng.

Lâu thật lâu, y mới buông cô ra, dịu giọng dặn dò: "Bất luận nghe được tin
gì cũng đừng sợ hãi, càng không cần lo lắng. Cứ yên lòng đợi ta về."

Hoàng Tử Hà đỏ bừng hai má, lặng lẽ gật đầu, nhưng vẫn nhanh nhạy nhận
ra có điều không ổn. Tuy lòng chưa thôi xao xuyến, song cô vẫn buột miệng
hỏi: "Có thể xảy ra chuyện gì?" Nét cười dịu dàng thoáng qua gương mặt
Lý Thư Bạch, y đắm đuối nhìn cô đáp khẽ: "Không có gì đầu, chẳng qua sợ
cô đợi mãi phát chán lại quên khuấy mất ta thôi."

Hoàng Tử Hà giơ tay đánh khẽ vào vai y: "Nói bậy."

Y mỉm cười nắm lấy tay cô, đăm đăm lặng ngắm. Bàn tay y từ cổ tay cô
trượt xuống, thong thả tách bàn tay cô ra, mười ngón đan vào nhau.

Hai hạt đậu đỏ thắm nhẹ nhàng chạm vào đôi cổ tay sát lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.