CHIM LIỀN CÁNH - Trang 34

nhà bếp luôn đi. Con thích ăn thịt dê à?"

"Không, bình thường thịt ế con đều phải ăn cả." Nhị cô nương miệng nói,
tay cầm một sợi thừng rơm nhanh nhẹn buộc thịt lại, ném cho họ: "Coi như
đây là quà ra mắt Tứ thúc vậy, con phải về nhà đây, còn nấu cơm cho mấy
đứa em nữa."

"Đừng mà Nhị nha đầu, đến nhà ta đi..."

"Thôi thôi, con chỉ là một người bán thịt, sao có thể đến nhà Tứ thúc được?
Huống hồ dưới con còn mấy đứa em phải nuôi..."

"Thì gọi cả bọn chúng đến..."

Chu Tử Tần đứng xem hài kịch mà suýt đánh rơi cả hàm dưới. Ngoái lại
thấy Lý Thư Bạch vẫn thản nhiên như không, gã thiếu điều muốn quỳ sụp
xuống vái lạy: "Vương gia đúng là người trời! Đoán việc như thần vậy!"

Hoàng Tử Hà cười tinh quái: "Tra đến tông ty mấy đời thì ai mà chẳng có
họ với một nhân vật

vai vế, phải không nào?"

"Nhưng có mấy ai hăm hở tới tìm một người họ hàng xa lơ xa lắc như thế
đâu, sao Nhị cô nương tự nhiên lại có cái phúc ấy?"

Hoàng Tử Hà cười cười nhìn Lý Thư Bạch, y cũng mỉm cười đáp trả, cúi
đầu thì thầm vào tai cô: "Lưu Hỉ Anh tình cờ nghe được tin đồn rằng Nhị cô
nương bữa trước từng giúp đỡ Quỳ vương trong lúc gặp nguy ở ngoại ô.
Sau khi lén lút đến gác Đôn Thuần nghe ngóng, lão ta bèn hối hả chạy đến
đây."

Thấy Chu Tử Tần lật đật chạy đi hóng hớt, Hoàng Tử Hà không nén được
nụ cười: "Quỳ vương quả là nhiệt tình."

Lý Thư Bạch cúi đầu chăm chú nhìn cô hồi lâu mới hờ hững đáp: "Chẳng
qua không muốn thêm một đối thủ đấy thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.