CHIM LIỀN CÁNH - Trang 32

Lý Thư Bạch hôm nay vận một bộ đồ bằng lĩnh trọng lăng, thoạt nhìn chỉ
thấy thuần một màu xanh, nhưng mỗi thoáng ẩn hiện, càng tôn lên phong
thái tuấn tú bất phàm, khiến những người xung quanh đều len lén liếc nhìn,
song không ai dám nhìn thẳng.

Trương Hàng Anh thực thà theo sau y, mỉm cười chắp tay chào Chu Tử
Tần.

Chu Tử Tần níu ngay lấy Lý Thư Bạch gặng hỏi: "Gia mau đoán đi, để toi
xem gia lợi hại hay Sùng

Cổ lợi hại hơn?"

"Nhị cô nương chắc hẳn sinh vào mùa xuân, cha là đồ tể, mẹ nuôi tằm dệt
lụa. Xem tướng mặt thì cô ta mồ côi cha mẹ từ nhỏ, anh trai cũng chết yểu,
trong nhà chỉ còn cô ấy và ba đứa em, hai trai một gái. Nhị cô nương từng
bị từ hôn, vì nhà chồng chưa cưới cũng khó khăn, cưới về lại phải nuôi
thêm ba đứa em nheo nhóc, làm sao sống nổi. Cô ta đành kế nghiệp cha,
bán thịt dê trên phố này hơn bốn năm rồi, cũng đủ nuôi hai em trai đi học
trường tư, học hành không tệ."

Chu Tử Tần há hốc miệng, nhìn Lý Thư Bạch đầy kính phục: "Rõ... rõ ràng
thế cơ à? Tài xem tướng của gia đúng là phi phàm!"

Khóe môi Lý Thư Bạch hơi cong lên, thấp thoáng ý cười, y chỉ đáp: "Quan
trọng nhất là giữa hai chân mày cô ta rất sáng sủa, mày mắt rạng rỡ, ta dám
chắc mấy hôm nữa cô ta sẽ một bước lên mây, bay lên cành cao."

Chu Tử Tần nửa tin nửa ngờ nhìn đầu mày Nhị cô nương rồi lẩm bẩm:
"Thật hay đùa đây..."

Lý Thư Bạch mỉm cười nhìn Hoàng Tử Hà, chưa kịp nói gì thì nghe thấy
bên cạnh nhốn nháo cả lên. Ba bốn tên hầu ăn vận chỉnh tề xúm xít vây
quanh một gã đàn ông bụng phệ, cả người nần nẫn mỡ, vừa nhác thấy Nhị
cô nương bán thịt dê bên đường, cơ thịt trên mặt ông ta bỗng rần rật rồi
nhào tới nắm ngay lấy tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.