CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 124

- Không có Ngũ Lão đến kịp thời thì hai Thánh thượng nguy mất! Không

biết kẻ nào tiết lộ hướng chạy của hai Thánh thượng nhỉ? - Trần Bình
Trọng đứng bên nói.

- Quốc công Tiết chế nghe thám mã phi ngựa về báo đã thét lớn: “Kẻ nào

đưa ra hạ sách này, nên chém đi!” - Ngũ Lão nói.

Đỗ Khắc Chung vừa đói, vừa khát, vừa sợ, nghe thấy Ngũ Lão nói thế thì

mặt cắt không còn hạt máu. Song không thấy hai vua Trần nói gì thì có
phần vững dạ. Nhưng từ đó đem tâm thù Phạm Ngũ Lão và thì thầm trong
bụng: “Rồi có ngày ta sẽ cho thằng đan sọt này biết tay”.

Phạm Ngũ Lão bàn với Trần Bình Trọng:

- Bảo Nghĩa vương có chơi với Nhân Huệ vương Trần Khánh Dư. Từ

đây đến Vân Đồn khoảng gần một trăm dặm. Việc bảo vệ hai thánh thượng
xin cứ giao cho giám quân Đỗ Hành và Ngũ Lão. Bảo Nghĩa vương hãy
đem hơn trăm quân kỵ khỏe nhất phóng ra Vân Đồn. Nói với Nhân Huệ
vương điều cho hai nhăm thuyền chiến lớn và khoảng năm trăm thủy thủ
thạo nghề đi biển, tập kết ở vùng vịnh Hải Đông, rồi đưa hai Thánh thượng
vượt biển vào Ái Châu sớm lúc nào hay lúc ấy.

- Cũng không còn cách nào khác! Ta tin vào thanh đao của ngươi đó!…

Nhưng quân địch cho thêm tiếp viện quay trở lại thì làm thế nào? - Trần
Bình Trọng đáp.

- Quốc công Tiết chế đã sai Hưng Nhượng vương Trần Quốc Tảng đem

ba vạn quân chặn quân tiếp viện và đón đánh bại quân của A Bát Xích,
không để chúng trở về Thăng Long báo tin cho Thoát Hoan…

- Như vậy thì ta yên tâm được rồi! - Nói xong Trần Bình Trọng sụp lạy

hai vua Trần, dẫn theo một trăm quân kỵ nhằm hướng Vân Đồn phi như gió
lốc.

Phạm Ngũ Lão sai lính vơ cỏ khô trên đồi, trải thành đệm để hai vua

Trần nằm, rồi sai lính vào thôn xóm lân cận tìm mua gạo và thức ăn nấu
nướng cho hai thánh thượng ăn. Riêng mình và ba ngàn binh lính Ngũ Lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.