CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 152

Hưng Đạo Vương hỏi:

- Ai muốn ra thi võ với Nguyễn Chế Nghĩa?

Không ai trả lời. Người muốn trêu đùa Khánh Dư nên quay sang bảo.

- Tướng thủy quân thử ra so tài với Chế Nghĩa xem sao?

- Như ta đây là Nhân Huệ vương đô tướng trấn thủ ở một vùng quan ải

trọng yếu nhất nước, lại đi so tài với một tên “Thổ mừ” sao?

- Sao ngươi khinh người quá đáng như vậy? - Hưng Đạo vương trách. -

Trước đây ngươi cũng đã xúc phạm Ngũ Lão. Nay Ngũ Lão một bước lên
tước hầu, chẳng phải là bài học nhỡn tiền đó sao?

- Ta có là kẻ đốt than đi chăng nữa cũng là quý tộc. Còn Ngũ Lão dù có

là Hổ hầu hay gì gì đi nữa thì vẫn là tên nhà quê đan sọt mà thôi. - Khánh
Dư cũng không vừa.

- Ngươi là người văn võ toàn tài. Nhưng không thấu hiểu câu ca dao:

“Con vua thì lại làm vua,

Con sãi nhà chùa đi quét lá đa.

Bao giờ trời nổi can qua,

Con vua thất thế lại ra quét chùa”

đó sao? Mới gần đây thôi cha ông chúng ta cũng chỉ là các ngư phủ tầm

thường. Thời thế tạo anh hùng, ngươi mới trở thành quý tộc. Ngươi phải
nên hiểu rằng “Chở thuyền cũng là dân. Mà lật thuyền cũng là dân” - Hưng
Đạo vương giải thích một thôi một hồi.

- Vị vương gia kia không phải là coi thường thảo dân. - Nguyễn Chế

Nghĩa cũng không vừa, chỉ lên võ đài nói - Mà sợ không địch nổi ngọn giáo
này!

Trần Khánh Dư tức sùi bọt mép quát:

- Thằng “Thổ mừ oắt con” kia! Rồi có ngày ta xé xác ngươi ra cho quạ

rỉa. - Nói rồi hầm hầm bỏ võ đài bước xuống, quát giám mã dắt con bạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.