CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 167

"Tối hôm qua em và Si Nhan có nói đến phương án quảng bá của Cửu

Duy, cô ấy nói, hạng mục Kim Bích hẳn là một kiệt tác vĩnh hằng", Quý
Nhã Ngưng vừa nói xong, nhìn Đường Nghị Phàm cười.

Ôn Hành Viễn không lên tiếng, nghe xong tiếp tục lật giở tạp chí trong

tay, chỉ có độ cong bên khoé môi tiết lộ sự vui vẻ trong lòng anh.

Có nhiều khi, hiểu được nhau còn khó hơn yêu.

Buổi chiều vẫn phải tiếp tục dự thầu. Trong phòng hội nghị, vẻ mặt Ôn

Hành Viễn tựa hồ không khác gì ngày thường, chỉ có đôi môi khẽ mín, lộ ra
tâm trạng bất mãn. Ánh mắt hờ hừng quét qua Hàn Thiên Dụ- người đang
trung ra vẻ mặt đắc ý, đôi con ngươi đen nhánh của anh khẽ biến đổi, đó là
sự phẫn nỗ âm thầm khi bị người ta mưu tính.

Đường Nghị Phàm là người đầu tiên không giữ được bình tĩnh, đè

thấp giọng hỏi, "Trương Nghiên sao vẫn chưa quay về? Có cần tôi đi xem
thế nào không?".

Trương Nghiên đi lấy một hợp đồng rất quan trọng, theo lý mà nói nửa

tiếng trước đã phải có mặt.

Quý Nhã Ngưng nhìn thời gian, cũng có phần sốt sắng.

Ôn Hành Viễn không trả lời.

Đường Nghị Phàm liên tục nhìn đồng hồ, mãi đến năm giờ năm mươi

phút.

Cửa phòng hội nghị bị đẩy mạnh, Ôn Hành Viễn ngước lên nhìn, là Si

Nhan đang đứng đó. Sắc mặt phớt hồng, hơi thở có phần gấp gáp, rảo
nhanh đến đưa túi tài liệu trong tay cho Ôn Hành Viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.