CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 172

CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT

Mộc Thanh Vũ

www.dtv-ebook.com

C3-6: Khúc nhạc tàn, người chia xa (6)

Lúc cô trở về căn hộ của Si Hạ, Ôn Hành Viễn cũng có mặt.

Nghe thấy tiếng khoá mở cửa, người đang ngồi trên ghế sô pha ở

phòng khách gửi thư điện tử ngẩng đầu nhìn cô một cái, cất giọng nhè nhẹ,
"Về rồi à", giọng điệu thuần thục như chủ nhân của ngôi nhà.

Khuôn mặt Si Nhan cứng đờ, có phần không được tự nhiên "ừm" một

tiếng, thay giầy xong cô mới hỏi, "Trúng thầu rồi?".

Ôn Hành Viễn cũng đáp lại cô một tiếng "ừm", anh chăm chú nhìn vào

laptop, ngón tay thon dài linh hoạt lướt trên bàn phím rồi gửi thư đi.

Si Nhan không nói gì thêm, định quay người về phòng, song lại cảm

thấy không lịch sự, thậm chí cảm thấy có phần chột dạ. sau một thoáng
chần chừ, cô ngồi xuống sô pha đơn cách chỗ Ôn Hành Viễn không xa, mắt
nhìn thẳng vào cổ áo anh.

Cô im lặng, Ôn Hành Viễn lặng thinh. Trong phòng khách, ngoài tiếng

gõ bàn phím ra, chỉ có hơi thở nông của hai người. Cuộc đối thoại giữa đôi
trai gái trên màn hình ti vi không có tiếng, tầm mắt Si Nhan dừng ở màn
hình không ngừng cắt cảnh, giống như cách Ôn Hành Viễn dùng đôi mắt
trầm tĩnh để nhìn chăm chú vào màn hình laptop, tựa như phớt lờ sự tồn tại
của đối phương. Thế nhưng, vẻ mặt hờ hững của hai người đã tiết lộ nỗi
lòng của nhau. Một người tránh né, một người thong dong.

Chỉ một lát sau, Si Hạ bưng hai cốc cà phê ra ngoài, đẩy một cốc đến

trước mặt Ôn Hành Viễn, mới hỏi, "Em đã ăn gì chưa?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.