CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 205

mười năm thật lòng, tớ lấy gì ra để cân bằng? Anh ấy không so đo, nhưng
tớ lại không thể yên lòng".

Quý Nhã Ngưng không nghe thấy Si Nhan nói gì, chỉ nhìn chầm chặp

vào khuôn mặt Ôn Hành Viễn, sợ sẽ bỏ lỡ một cái biến đối sắc mặt rất nhỏ
của anh.

Trong sự trầm lặng của Si Nhan, trong cái nhìn chăm chú của Quý

Nhã Ngưng, Ôn Hành Viễn cuối cùng đã mở lời, giọng nói trầm thấp trở
nên vô cùng rõ nét trong không gian yên tĩnh, "Xin lỗi, trước giờ anh không
nghĩ bản thân lại tạo cho em áp lực lớn đến vậy".

Si Nhan bỗng chốc hóa đá, Quý Nhã Ngưng cũng im lặng không nói

được lời nào.

"Cái này gọi là, người không biết không có tội. Tiểu Nhan, chúng ta

không nói về mười năm đã qua kia nữa. Từ giây phút này trở đi, em có thể
dũng cảm một lần vì anh không?"

Giây phút này, Si Nhan không nhìn thấy đôi mắt của người đàn ông

sáng rỡ như muôn vì sao lấp lánh treo trên bầu trời đêm. nhưng lại có thể
nghe thấy giọng nói trầm thấp như muốn bóp vụn trái tim của ai đó, cùng
với tiếng thở nhẹ mà đều từ loa điện thoại truyền tới. Sự ấm nóng đủ để trái
tim con người ta sục sôi dường như đang phá ra.

Đưa mắt nhìn ra bân ngoài cửa sổ, trong dòng người vội vã, Si Nhan

nghe thấy có giọng nói kiên định trả lời, "Em nghĩ là, em có thể".

Em gặp được anh, không phải trong độ tuổi đẹp nhất, nhưng vì anh,

một lần nữa có lòng tin vào tình yêu, chờ mong những ngày tháng sau này.
Em sẽ không hoài niệm về quá khứ thêm nữa, bởi vì hiểu rằng anh đã vì em
mà giữ gìn trái tim chân thành nhất. Em tình nguyện dũng cảm vì anh. Em
bằng lòng ở bên anh, hoàn thành quyết định quan trọng nhất của tình yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.