CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 283

Đường Nghị Phàm cười nói, "Ồ, chị dâu à, cuối cùng đã nhớ đến Nhã

Ngưng nhà em rồi cơ đấy?".

Liếc nhìn Ôn Hành Viễn đang ngồi bên cạnh cúi đầu đọc thư, Si Nhan

cự lại, "Ai là chị dâu của anh? Cẩn thận em kêu Nhã Ngưng bỏ anh đấy
nhé!".

"Em nghĩ Nhã Ngưng sẽ nghe lời của em mà viết đơn ly hôn gửi

anh?", Đường Nghị Phàm mím môi cười, khom người nói bên tai Quý Nhã
Ngưng, "Mau hỏi người chị em của em, sao lại dày vò lão đại nhà anh đi".

Quý Nhã Ngưng bọc người trong chăn liền ngồi dậy, "Nhan Nhan".

Nghe thấy giọng nói ngái ngủ của Quý Nhã Ngưng, Si Nhan nhìn

đồng hồ, "Mới tám giờ mà cậu đã ngủ rồi sao?".

Quý Nhã Ngưng dán mặt vào cổ Đường Nghị Phàm, giọng nói yếu ớt,

"Tớ thấy người không thoải mái cho lắm, ngủ một giấc vừa tỉnh xong".

"Cậu bị cảm à?", Si Nhan cau mày, sực nhớ ra điều gì đó, bất giác

rướn giọng, "Không phải là có rồi chứ?".

Ôn Hành Viễn nghe thấy thế bèn ngẩng đầu lên nhìn cô.

"Cậu nói linh tinh gì thế, điên rồi hả?", Quý Nhã Ngưng khẽ sẵng

giọng, "Thời gian này thức đêm nhiều, dễ mệt mỏi thôi, đầu óc cậu không
trong sáng gì hết!".

"Ngại gì chứ? Kết hôn rồi còn trong sáng gì nữa", thấy Ôn Hành Viễn

nhìn cô cười như không, Si Nhan đẩy anh ra.

Quý Nhã Ngưng ghì bàn tay không an phận của Đường Nghị Phàm,

"Ôn Hành Viễn đối xử với cậu có tốt không? Ngọt ngào đến phát ngấy rồi
chứ?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.