CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 304

"Hiện giờ thì chưa", cô khẳng định đáp án trong lòng, nhưng lời nói ra

lại như giận dỗi, Si Nhan bổ sung thêm, "Không biết là sau này có hay
không...".

Ôn Hành Viễn cắt lời cô, anh cười như trút được gánh nặng, giọng nói

dịu dàng, kiên định, "Sau này càng không cho em cơ hội".

Nước mắt trực trào, Si Nhan cười dịu dàng.

Trong cùng đêm tối ấy, thành phố A có người bận bịu.

Để đảm bảo chắc chắn thời hạn công trình, Tạ Viễn Đằng cần phải

thức suốt đêm, giám sát đốc thúc nhân công lắp đặt hộp đèn quảng cáo bên
ngoài phòng giao dịch. Nhiệt độ buổi tối giảm đi nhiều, cô đã mặc áo lông,
trong tay còn ôm túi sưởi, thế nhưng cả người vẫn lạnh buốt, giậm chân
đứng nói chuyện với người phụ trách lắp đặt.

"Thực ra giám đốc Tạ không phải ở đây đâu. Đây không phải là lần

đầu tiên đẩy nhanh tiến độ, tôi đảm bảo sáng ngày mai có thể hoàn thành
đúng giờ", ông Trương thấy cô lạnh đến độ mặt đỏ ửng, đành khuyên cô về
nhà.

"Lần này là tôi phụ trách, chưa nhìn lắp đặt xong lòng tôi chưa an tâm,

dù sao thì ngày mai có thể nghỉ ngơi, không sao đâu", Tạ Viễn Đằng đang
nói, trong tầm mắt bỗng xuất hiện một chiếc xe quen thuộc. Vốn tưởng
rằng chỉ là vừa khéo ngang qua đây, song cô lại nhìn thấy chiếc xe kia dừng
lại, sau đó cửa xe mở ra, Si Hạ bước về phía cô.

Không hiểu sao, anh càng bình tĩnh, cô càng không được tự nhiên, đến

khi Si Hạ đứng trước mặt cô, cô mới cứng nhắc hỏi một câu, "Sao anh lại
đến đây?".

"Nếu tôi nói đi ngang qua đây chắc cô cũng không tin", Si Hạ mặc áo

khoác màu đen, trên khuôn mặt anh tuấn mang theo ý cười nhàn nhạt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.