CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 306

Khuôn miệng Si Hạ từ từ mở rộng thành một nụ cười, đưa đũa cho cô,

"Cố gắng một phen vậy".

Cơn thèm ăn của Tạ Viễn Đằng đã bị mấy đĩa thức ăn cực lớn này hù

dọa tiêu hơn phân nửa, nhưng thấy Si Hạ gắp thức ăn cho cô dáng vẻ tự
nhiên, cô bèn cúi đầu dùng bữa. Trong lúc ăn, hai người thi thoảng lại tán
gẫu vài câu, chủ đề xoay quanh hầu hết đều là văn hóa thành phố A, không
khí giữa hai người không quá nhạt nhẽo, không cảm thấy lúng túng.

Sau bữa ăn, Tạ Viễn Đằng đã đi thanh toán thật, bị Si Hạ ngăn lại,

"Tôi không có thói quen để phụ nữ thanh toán".

"Đã nói là tôi mời rồi".

"Tôi không đồng ý".

Tạ Viễn Đằng lờ mờ nghe ra ý trong lời, nhưng không biết phải hỏi lại

thế nào nên dứt khoát ngậm miệng không nói.

Ra khỏi quán ăn, một trận gió rét lạnh buốt thổi tới, khiến người ta

cảm nhận được hơi thở của mùa đông. Tạ Viễn Đằng theo bản năng kéo cao
cổ áo lông lên, ngay sau đó trên người có thêm một chiếc áo khoác đen, cô
định từ chối, "Không...".

Nhưng bị Si Hạ cắt ngang, "Mặc vào đi, đừng để bị cảm", không cho

cô cơ hội từ chối, anh chỉ mặc chiếc áo vest sẫm màu, đi thẳng đến chỗ đỗ
xe.

Tạ Viễn Đằng trở về bên đường theo dõi tình hình lắp đặt, sau đó mua

nước cho công nhân. Thấy Si Hạ tựa vào trước xe hút thuốc, nhìn đồng hồ,
đã mười hai giờ. Thấy anh không có ý định rời đi, cô bắt đầu khuyên anh,
"Anh vẫn chưa về sao, ngày mai còn phải đi là nữa đấy".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.