CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 320

dài, cơ thể nóng bỏng dán vào lưng cô, "Em ngoan ngoãn uống thuốc, nếu
nhanh khỏi anh sẽ không giận nữa".

Si Nhan húc khuỷu tay vào anh.

Ôn Hành Viễn khẽ cười.

Trận cảm này của Si Nhan, ban đầu cô còn miễn cưỡng ngủ ngon giấc,

đến nửa sau, cô bắt đầu không ngừng trở mình, ho ngày một dữ dỗi, khuôn
mặt đỏ bừng.

Ôn Hành Viễn tỉnh dậy mặc quần áo, khẽ lắc cô, "Tiểu Nhan?".

Si Nhan dụi mắt, đưa tay ra khỏi chăn giơ về phía anh, "Hành Viễn".

Tay trái của anh nắm lấy tay cô, tay phải sờ lên trái cô, "Sao em lại

nóng thế này? Dâỵ thôi, chúng ta đến bệnh viện".

Người Si Nhan mềm nhũn, yếu ớt nói, "Em khó chịu".

Ôn Hành Viễn rút tay ra đến phòng khách, lúc quay trở lại đã xốc chăn

lên mặc áo cho cô, lại bọc áo khoác của mình bên ngoài người cô.

Cơ thể bỗng nhiên bay lên không, Si Nhan váng vất tựa vào lòng anh,

"Anh muốn làm gì vậy?".

Ôn Hành Viễn không khỏi phân trần, bước ra ngoài, "Đến bệnh viện".

"Em không đi", Si Nhan bắt lấy cánh tay anh, cổ họng đã khàn.

Ôn Hành Viễn cúi đầu hôn lên phần trán nóng rực của cô, "Ngoan

nào".

Sự lo lắng của anh không cần nói cũng rõ ràng, Si Nhan ngoan ngoãn

ngậm miệng lại, để mặc anh ôm xuống tầng. Trong taxi, Si Nhan như con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.