CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 342

Trải qua ba ngày chiến tranh lạnh, hai người lại hòa thuận như xưa.

Chuyện bên Mỹ không thể chậm trễ thêm. Ôn Hành Viễn phải ngồi chuyến
bay sáng ngày hôm sau đi New York. Trương Tử Lương tỏ ra thông cảm
bởi hai người lại phải xa cách nhau một thời gian, quyết định thả người
sớm, để họ về nhà.

Si Nhan đến giờ mới biết anh phải đi, "Sao anh không nói sớm chứ?

Sự tình rất nghiêm trọng sao? Còn cần anh đích thân qua đó nữa?".

Ôn Hành Viễn không lái xe, nắm tay cô thả bước trên con ngõ nhỏ

ngoằn ngoèo ở cổ trấn, "Vấn đề không lớn, chủ yếu là do chị dâu sắp sinh,
anh trai không chú ý đến chuyện công ty nhiều được", anh nói, bản thân
cũng cười, cúi xuống bên tai cô thầm thì, "Người ta đã có con trai đầu lòng
rồi, anh đến vợ còn chưa có".

Si Nhan quay khuôn mặt anh tuấn kề gần của anh lại, cơ thể áp vào

lòng anh, "Sao anh lại gọi anh trai là người ta chứ, nếu vậy thì mọi chuyện
người ta đi trước cũng là điều quá đỗi bình thường mà".

Ánh mắt Ôn Hành Viễn có ý tứ khác, anh đổi chủ đề, "Em đã gửi đơn

xin thôi việc chưa?".

Chiến tranh lạnh hoàn chiến tranh lạnh, Si Nhan không có ý thay đổi

quyết định, "Tổng Giám đốc Cảnh hy vọng em thuyên chuyển công tác,
anh nói xem?".

"Nếu thích công việc này, thuyên chuyển công tác không phải là

không thể. Nếu không thích, thì chọn công việc khác. Nếu em tình nguyện,
tốt nhất là vào Ôn Thị", Ôn Hành Viễn tôn trọng sự lựa chọn của Si Nhan,
không một mực yêu cầu cô sống dưới sự che chở của mình.

"Không phải là hứng thú, em chỉ coi đó như công cụ mưu sinh thôi, dù

sao thì đã là người lớn rồi, phải tự dựa vào sức mình, chứ không phải gia
đình", Si Nhan thân mật khoác tay anh, "Em sẽ không cân nhắc việc vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.