CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 361

"Anh sao vậy?", Si Nhan không hiểu nguyên nhân, trêu chọc anh,

"Nhớ em rồi hả?".

Ôn Hành Viễn báo tin mừng, "Chị dâu sinh một bé trai, thằng bé đáng

yêu lắm".

"Thật vậy sao ạ? Không phải anh nói lúc mới chào đời, thằng bé nhăn

nheo như ông già hay sao?"

Trong mắt đong đầy ý cười ấm áp, Ôn Hành Viễn nói, "Đương nhiên

là thật rồi. Lúc anh bế nó, nó còn cười nữa".

Si Nhan nghe thấy vậy lập tức hưng phấn nói, "Trẻ con mà cười càng

sớm thì càng thông minh đấy!".

Nhớ lại cảnh tượng khi chị dâu được đẩy ra khỏi phòng sinh, Ôn Hành

Dao nắm tay bà xã, khóe mắt đẫm nước, Ôn Hành Viễn toan nói lại thôi,
"Tiểu Nhan, anh...".

Si Nhan thấy khó hiểu, "Anh sao vậy, có phải là làm chuyện gì có lỗi

với em không?".

Ôn Hành Viễn muốn nói với cô rằng, anh chờ mong kết tinh tình yêu

của họ biết bao. Thế nhưng, cuối cùng anh chỉ nói, "Rất nhớ em".

Si Nhan hơi đỏ mặt, cười ngốc nghếch, chủ động thơm anh một cái

qua điện thoại, "Vậy anh mau về đi".

Mặt dày như Ôn Hành Viễn cũng có lúc toe toét nguyên một ngày sau

khi bị Si Nhan "vô lễ", làm cho thư ký phải tò mò: sao Tổng Giám đốc Ôn
nhìn có vẻ vui mừng hơn cả anh trai sinh được quý tử vậy?

Ngày hôm ấy, Ôn Hành Dao cuối cùng cũng đã xuất hiện tại công ty,

anh thọc hai tay vào túi quần âu, nghênh ngang bước vào văn phòng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.