CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 382

vọng em giúp đỡ Hàn Nặc. Có thể khiến một người phụ nữ vứt bỏ tự tôn để
cầu xin một người, không phải là tình cảm bình thường. Anh hiểu không?".

Anh hiểu chứ. Song chuyện tình cảm, không phải cứ hiểu, là có thể

khống chế được. Thế nhưng, Si Hạ lại bình tĩnh trả lời rằng, "Trái tim của
cô ấy đã dành cho người khác, ba năm trước anh đã biết rồi".

"Vậy anh còn..."

"Anh chưa nói gì cả."

Si Hạ tiến đến gần Si Nhan, dang tay ra ôm lấy vai cô, "Cô ấy không

phải là em, có thể buông được tay Hàn Nặc. Anh cũng không phải là Ôn
Hành Viễn, có thể đợi chờ được mười năm. Thế nên, em không cần phải lo
lắng".

Tình yêu có lẽ không nên so sánh như vậy, nhưng sự thật quả đúng

như vậy. Hơn nữa, tình yêu mà Si Hạ chờ mong, cho dù không phải là tâm
đầu ý hợp, thì cũng nên là anh tình tôi nguyện, cả hai cùng vui vẻ.

Bỗng chốc, Si Nhan không biết phải nói gì. Cô không xác định được,

Si Hạ thật lòng theo đuổi một tình yêu đơn giản, thuần khiết, hay là bởi vì
để tâm đến cảm nhận của cô mà đè nén tình cảm dành cho Tạ Viễn Đằng.

Si Hạ không tiếp tục, "Vào thôi, Hành Viễn đang đợi, cậu ấy sốt ruột

rồi đấy!".

Si Nhan nhìn chằm chằm anh vài giây rồi mới theo anh vào phòng.

Đêm đến, Si Nhan nằm trên giường, trằn trọc không ngủ được, sự

nhạy cảm tựa như đang ẩn giấu một tia đau lòng. Cô ôm chăn trong bóng
tối rồi lại đắm chìm trong hồi tưởng, tâm tư bay về năm thứ tư đại học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.