CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 446

Quý Nhã Ngưng làm như không nghe thấy, vẻ mặt bình tĩnh hỏi, "Bao

lâu rồi?".

Lời dự đoán của Ôn Hành Viễn đã ứng nghiệm. Đường Nghị Phàm

bỗng chốc ý thức được rằng mình không thể thanh minh cho bản thân.

Nhưng anh không thể không nói, "Bọn anh không có...".

Song lại bị Quý Nhã Ngưng cắt ngang, "Em hỏi bọn anh quen nhau

bao lâu rồi?".

Nói trúng tim đen, đâm đúng chỗ hiểm.

Đường Nghị Phàm nhắm nghiền mắt lại. "... Sau năm".

Khoảng thời gian này có lực sát thương vô cùng lớn. Nước mắt của

Quý Nhã Ngưng cứ lã chã rơi tí tách xuống bát canh, "Không ngờ lại lâu
như vậy!". Rõ ràng là cô đang khóc, nhưng lại giống như đang cười tự giễu,
"Trước giờ em chưa từng hy vọng xa vời rằng quá khứ của anh sẽ là trang
giấy trắng giống như em. Trước giờ em chưa từng truy cứu anh từng có bao
nhiêu người yêu cũ. Không phải vì em không để tâm, mà bởi em cho rằng,
nếu như anh đã lựa chọn em làm vợ của anh, tất phải xóa bỏ sạch sành
sanh, em tin tưởng anh".

"Anh đã làm vậy mà, Nhã Ngưng..."

"Nhưng anh lại phụ lòng em!", Quý Nhã Ngưng gần như là gầm nhẹ

thành tiếng, "Phụ sự tin tưởng và tình yêu của em. Sáu năm, các người
quen biết nhau đã sáu năm? Trùng phùng hơn sáu tháng, trước giờ anh lại
không nói gì với em. Từ khi Kim Bích được duyệt, thời gian anh ở bên cô
ta nhiều hơn ở bên em rất nhiều. Trước kia em đơn thuần tưởng rằng đó chỉ
là vì chuyện công việc..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.