CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 448

"Em không để tâm đến chuyện mình không phải là người đầu tiên anh

yêu, em chỉ yêu cầu anh lúc yêu em hãy một lòng một dạ. Nếu em đối với
anh chỉ là yêu nhất, nhưng không phải duy nhất, em thà không có anh còn
hơn", Qúy Nhã Ngưng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, tầm nhìn mông lung,
cô khẽ nói, "Nghị Phàm, chúng ta ly hôn đi".

Cứ như vậy, cô phán anh án "tử hình".

Đường Nghị Phàm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nghiêng của cô,

đáy mắt đỏ ngầu.

Khi trời đã nhá nhem tối, Si Nhan và Quý Nhã Ngưng đến công viên

tản bộ. Ngồi xuống ghế dài dưới tán cây, ánh mắt Quý Nhã Ngưng hướng
về phía xa xôi, cô hỏi, "Cậu đã biết từ sớm rồi phải không?".

Si Nhan nghe được ra sự trách cứ ẩn trong đó, cô không phủ nhận, "Tớ

quan sát một thời gian rồi, cảm thấy là Trương Nghên yêu đơn phương".

"Đáng ra tớ phải nhận ra từ sớm, chỉ là tớ quá tin tưởng anh ấy", Quý

Nhã Ngưng thở dài nói, "Có một hôm đồng nghiệp trong viện thiết kế nói
với tớ rằng đã nhìn thấy Đường Nghị Phàm và một người phụ nữ dùng cơm
ở nhà hàng bên cạnh. Tờ ngoài mặt không biểu hiện gì, nhưng vẫn ôm tâm
lý do thám khi gọi điện cho anh ấy".

Đối diện với câu hỏi nghe có vẻ bình thường của cô, Đường Nghị

Phàm nói thế này, "Giờ em ra đi, anh đón em ở cổng viện thiết kế, chúng ta
và Trương Nghiên cùng nhau đến nhà hàng Vân Thiên dùng cơm. Sau đó
bọn anh đến công trường".

Viện thiết kế là nằm trên con đường buộc phải đi qua từ tòa văn phòng

Hoa Thành đến công trường Kim Bích.

Không chút sơ hở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.