CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 70

"Cảm thấy hạnh phúc là được. Đừng khóc nữa, sau này nếu Đường

Nghị Phàm dám ức hiếp cậu, tớ nhất định sẽ cho anh ấy biết tay", Si Nhan
chọc cười, thế nhưng lại có quá nhiều ngổn ngang trong lòng, không yên
tâm, cô nén nước mắt, dặn dò, "Nhã Ngưng, cậu phải hạnh phúc đấy nhé!".

Quý Nhã Ngưng tiến lên một bước, ôm chặt lấy Si Nhan, "Có những

thứ không thể với tới, có lẽ là đã định là trước không thuộc về chúng ta.
Nhan Nhan đừng cố chấp thêm nữa, mất đi là lý do tốt nhất bắt đầu lại một
lần nữa. Tớ tin rằng, cho dù không phải là Ôn Hành Viễn, cũng có người
khác đang chờ cậu".

Quý Nhã Ngưng muốn nói với cô rằng:Bât luận từng thế nào, đều đã

trở thành quá khứ. Si Nhan sao có thể không hiểu, cô không nên tự đày đọa
mình thêm nữa, cô nên theo đuổi hạnh phúc thuộc về mình.

Hạnh phúc là gì, rốt cuộc là gì? Cảm giác bình yên? Cái ôm kiên định

ấm áp? Nhận thức đầu tiên của cô về tình yêu, chisnh là Hàn Nặc. Bảo cô
vứt bỏ Hàn Nặc, chẳng khác nào bảo cô vứt bỏ đi giấc mộng và tín ngưỡng,
khó khăn biết chừng nào.

Thế nhưng, cô không thể ích kỷ hơn nữa. Nắm chặt lấy bàn tay của

Quý Nhã Ngưng, Si Nhan nghẹn ngào, "Trên đời này, ngoài Hàn Nặc ra ,
bên cạnh tớ còn rát nhiều người, ví dụ như người cha yêu thương tớ, anh
trai, và cậu, tớ sẽ không vứt bỏ, đừng hoài nghi về quyết tâm của tớ".

Quý Nhã Ngưng nắm lấy tay của Si Nhan, "Tớ và cậu cùng nhau cố

gắng, phải hạnh phúc".

So với sự cuồng nhiệt mà tình yêu mang lại, tình bạn mang đến cho

tâm hồn ấm áp dài lâu. Si Nhan rất may mắn, dù bị tính yêu vứt bỏ, cô vẫn
có người bạn tốt thế này.

Quý Nhã Ngưng, cám ơn vì có cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.