CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 76

giọng nói lại lạnh lùng, "Những lời tôi nói tối qua, tôi không muốn lặp lại
lần nữa!".

Cậu không có tư cách. Hàn Nặc buông thõng hai tay bên người, siết

thành nấm đấm, nhấc ly rượu trê bàn lên, ngửa đầu uống cạn.

Tạ Viễn Đằng niesu lây cánh tay Hàn Nặc, khẽ giọng trách cứ, "Lát

nữa chắc em lại phải lái xe rồi", sau đó đưa tách trà cho Hàn Nặc.

Si Nhan đi thẳng.

Cuối cùng thì ngày này vẫn cứ đến, nhìn người mình từng coi là mơ

ước kia bước đi vời vợi xa xôi. Sau đó thì hiểu ra, có những ước mơ dù nỗ
lực cũng không thể đạt được.

Sau sự tiếc nuối là đau thương.

Si Nhan bắt đầu hồn vía lên mây, nếu như không phải là Ôn Hành

Viễn nhắc nhở thì đến việc có người cất tiếng chào hỏi cô cũng không nghe
thấy. Vào lúc nét bình tĩnh trên gương mặt cô không thể giữ nổi, Ôn Hành
Viễn giải vây giúp cô, "Xin bỏ qua cho, chúng tôi đi "cứu giá" trước, sẽ
quay lại trò chuyện sau".

Tựa hồ mất đi khả năng ngôn ngữ, hồi lâu sau Si Nhan mới nói một

câu, "Xin lỗi".

Xin lỗi? Câu nói vô trách nhiệm nhất trên thế giới này. Ôn Hành Viễn

thậm chí không nhìn cô, chỉ hỏi, "Vì điều gì?".

Si Nhan không có gì để nói, khựng lại một lát mới lí nhí , "Cám ơn

anh!".

Ôn Hành Viễn không lên tiếng, chỉ có cánh tay đang ôm lấy eo cô

đang siết chặt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.