CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 77

Tiệc cưới tiếp tục, khách khứa mời rượu, Ôn Hành Viễn đều nhận hết.

Mặc dù không biết tửu lượng anh cao, nhưng nếu anh cứ tiếp tục uống thế
này, Si Nhan khó tránh khỏi lo lắng. Cô muốn khuyên anh, nhưng trước
mặt bao nhiêu người lại không có cơ hội, đành phải kéo vạt áo âu phục của
anh.

Ôn Hành Viễn quay đầu lại, dùng anh mắt dò hỏi cô làm sao, thấy cô

nháy mắt ra hiệu, anh khẽ cười, cuối xuống bên tai cô nói, "Không sao
đâu!".

Khoảng cách quá gần, gần đến độ cảm nhạn được hơi thở của anh một

cách rõ nét, Si Nhan nghiêng đầu tránh né.

Mời rượu xong xuôi, Ôn Hành Viễn đã ngà ngà say, Si Nhan dựa theo

số bàn tính toán đại khái bỗng giật nảy mình, "Anh vẫn ổn đấy chứ?".

Cô không hỏi còn đỡ, bước chân của Ôn Hành Viễn chí ít vẫn vững

vàng. Cô vừa hỏ, cơ thể anh bỗng nhiên chao đảo. Nếu không phải cô chìa
tay ra đỡ lấy anh, thì anh suýt nữa đã ngã nhào.

Si Nhan không suy nghĩ được nhiều đến thế, dứt khoát níu lấy cánh

tay anh, "Đi, đến phòng nghỉ nghỉ ngơi một lát!".

Ôn Hành Viễn có vẻ như không tán đồng với đề nghị của cô, "Anh say

rồi sao?".

"Không say, chỉ là uống nhiều thôi", so với Ôn Hành Viễn chiều cao

của Si Nhan hiển nhiên không bằng, thế nhưng kẻ không thừa nhận mình
uống say kia trong thóang chốc đã mềm nhũ, nhồn gần hết trọng lượng cơ
thể lên người cô.

Si Nhan có ý muốn nhờ người phục vụ giúp đỡ, kết quả Ôn Hành Viễn

lại ôm lấy cô không buông, khiến người bên cạnh cũng không thể nhúng
tay. Si Nhan chỉ có thể trầy trật dìu anh đi, nghĩ đến chuyện anh chăm sóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.