CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 138

cách là một người đàn ông. Cô như một bông hoa dại cô độc, từng cánh hoa
đơn trắng muốt, nhụy hoa vàng mềm mại, thân dài mảnh mai với những
chiếc lá thanh mảnh, run rẩy nở trong gió, đôi lúc bị đổ dạt nhưng không
bao giờ cong gãy. Còn anh, với đôi tay luôn được bao bọc trong lồng kính,
lại tùy tiện ngắt hoa, không biết rằng trên đó có gai, cũng không biết bông
hoa sẽ vì thế mà tàn lụi. Vậy còn Đường Nghiệp, Đường Nghiệp là gì?

“Xúp măng tây, tôm bọc niễng non, sò tươi gan ngỗng bỏ lò.” Hàn

Thuật gập quyển thực đơn lại, anh cũng thường xuyên tới đây, chỉ cần liếc
mắt qua một lượt đã gọi món xong, hoàn toàn không tốn công sức. Viện
trưởng Thái bị cao huyết áp, gọi món cũng rất thanh đạm.

Cát Niên lại là người trước nay chưa từng đặt chân tới những chốn như

thế này, cô lật thực đơn, khuôn mặt chỉ to bằng lòng bàn tay gần như vùi
vào cuốn thực đơn được in ấn tinh xảo.

May mà có Đường Nghiệp kịp thời nhẹ nhàng rút quyển thực đơn từ

trong tay cô ra, nói nhỏ, “Anh rất thích xúp gà rau tươi, salad cá hồi bạc hà
và bít tết bò xốt cam ở đây, hay là hôm nay em cũng thử khẩu vị của anh
xem sao?”

Cát Niên lập tức như thoát khỏi gánh nặng, “Được ạ, vậy em gọi giống

anh.”

Thời gian đợi thức ăn mang lên là khổ sở nhất, đầu Cát Niên dường như

không ngước nổi lên một lần, mấy sợi tua rua ở khăn ăn bị cô làm cho rối
tung cả. Khách trong nhà hàng gần như đã ngồi kín, trong tiếng nhạc chậm
rãi có thể nghe thấy tiếng nói chuyện nho nhỏ và tiếng dao dĩa bằng kim
loại va vào nhau, nhân viên phục vụ linh hoạt như những chú cá lượn đi
lượn lại giữa bàn này với bàn khác.

Có tiếng thở của ai bên tai, nhanh gấp lại như thận trọng cố nén lại.

Trong buổi tối khô ráo lạnh lẽo đường hoàng này, Cát Niên chợt nhớ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.