CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 204

Giang Nguyên, mà Đường Nghiệp và Đằng Vân – nguyên trưởng phòng tài
vụ của công ty Quảng Lợi qua lại rất mật thiết, chuyện này mẹ cũng không
biết?”

Cặp mắt vốn rất tinh nhanh của Viện trưởng Thái lộ vẻ mờ mịt, bà chầm

chậm lắc đầu, “Con nghĩ….”

“Như mẹ nói, bằng chứng nói lên mọi thứ, nhưng hiện giờ trong tay con

vẫn chưa có đủ tài liệu. Tuy nhiên vụ án này nếu như điều tra đến cùng,
Đường Nghiệp chắc chắn không tránh khỏi liên quan. Mẹ nuôi, con biết
đây không phải mong muốn ban đầu mẹ muốn con giúp, nhưng con mong
mẹ có thể hiểu, và chuẩn bị sẵn tâm lý.”

Viện trưởng Thái im lặng rất lâu, dường như đang nhấm nháp ý tứ trong

lời nói của Hàn Thuật. Thằng bé lớn rồi, không nghe người khác nữa, bà
cảm giác mình cũng đang dần trở nên già nua vô dụng, lòng càng ngày
càng mệt mỏi, nhuệ khí ngày nào đã dần bị mài mòn, bà thở dài.

Hàn Thuật thấy mẹ nuôi như vậy cũng không đành lòng, đúng lúc mấy

đồng nghiệp vừa hát hết một bài, anh đón lấy micro, cười lớn, tuyên bố với
mọi người: “Sau đây xin mời sát thủ thiếu nam, thiên hậu tình ca của Viện
Thành Nam chúng ta, cô Thái Nhất Lâm sẽ hát cho chúng ta một bài…”

Mọi người hùa theo cỗ vũ, cuối cùng Viện trưởng Lâm cũng bật cười,

miệng mắng: “Hàn Thuật con thật không phân lớn bé gì nữa rồi.”, tay đón
lấy micro.

Viện trưởng Thái thích hát những bài cổ, là một cao thủ diễn xướng

nghiệp dư, tất cả mọi người trong Viện Kiểm sát Nhân dân Thành Nam đều
biết chuyện này, nhưng dám đùa với bà như vậy chỉ có mình Hàn Thuật.

Bài “Phân phi yến” réo rắt buồn như được thổ lộ từ tâm can người hát.

Hàn Thuật ngồi dưới vừa vỗ tay vừa rút điện thoại di động ra xem, Tiểu
Vương từ bục chọn bài quay lại, cười duyên dáng trêu: “Hàn Thuật, tối nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.